Học sinh lớp 12 cử hành sự vui buồn, cay đắng lễ tốt nghiệp trường Bellaire HS

Khi học sinh lớp 12 của trường Trung Học Bellaire là Madison Olds nghĩ về ba tháng qua, em có tâm tình luyến tiếc đầy vui buồn.

Em nhớ đến các trận đấu bóng rổ, bóng chày, và bóng trò mà trong đó em là một vận động viên, em đã không có cơ hội để cổ vũ đội nhà đến chiến thắng. Em nhớ đến các lần đến tiệm “Chick-Fil-A” để ăn trưa với chúng bạn.

Em nhớ đến buổi tiệc trà cho lớp 12, cùng với chúng bạn trong mũ áo để chụp hình lớp, và thực tập lễ ra trường – tất cả nằm trong tổ chức thường niên “Senior Week” mà em chờ đợi ngay từ khi mới lên trung học.

“Em hầu như vui mừng là chúng em không biết những gì sẽ xảy ra trong ngày cuối cùng,” học sinh 17 tuổi này nói khi nghĩ về ngày 12 tháng Ba, khi Khu Học Chánh Houston mới đóng cửa hai tuần đầu. “Khi chúng em biết rằng – ôi thôi, chúng mình không bao giờ trở lại trường nữa – em nghĩ đó là khi cơn buồn thực sự đến.”

Cũng như biết bao học khu trên toàn quốc, HISD đóng cửa vào tháng Ba, chuyển sang các lớp trực tuyến để trì trệ sự lan tràn của COVID-19.

Sau gần ba tháng học trực tuyến, trò chuyện nhóm, và FaceTime, sau cùng Olds thận trọng gặp lại chúng bạn và giáo chức một cách cá biệt trong buổi lễ trên toàn thành phố ở Bellaire, đó là một sinh hoạt được tổ chức bởi Thành Phố Houston và HISD để chúc mừng các học sinh tốt nghiệp trung học.

Được tổ chức vào ngày 5 tháng Sáu tại các trường trung học trên toàn học khu, các buổi lễ này gồm phim video thu sẵn các lời chúc mừng của Tổng Giám Đốc Lâm Thời Grenita Lathan, Thị Trưởng Houston Sylvester Turner, và nhiều viên chức dân cử và các danh nhân khác.

Sau cuốn video ở Bellaire, Hiệu Trưởng Michael McDonough đã nói với học sinh và các học bổng được phân phát. Trong các học bổng này có một học bổng mới được thiết lập để tưởng nhớ đến học sinh trường Bellaire là Cesar Cortes, bị giết hồi đầu năm nay.

Ông McDonough nói ông hy vọng buổi lễ này sẽ đem cho học sinh sự an toàn để tụ họp nhau lần cuối trong trường.

“Tốt nghiệp là thời gian đẹp nhất trong năm, hàng năm. Ai ai cũng vui vì tất cả đã thành đạt… và chúng tôi phải chia sẻ điều đó với họ,” ông McDonough nói. “Là một hiệu trưởng, tôi phải có giây phút bắt tay từng học sinh. Năm nay không có điều này, thật khó. Nó thiếu việc đóng cửa.”

Với em Olds, buổi lễ này là cơ hội sau cùng để chúc mừng và từ giã trước khi em vào trường “Sam Houston State University” mùa thu này để học về nghề y tá — một ao ước mà em nói nó được tái xác nhận bởi đại dịch này.

Mặc y phục của vận động viên, mũ và áo đỏ chói, và một khẩu trang xanh, em Olds đứng chụp hình trong buổi lễ ngay đằng trước hàng chữ “2020” được kết bằng bong bóng đỏ và trắng.

Sự phấn khởi của em chỉ bị giảm bớt bởi sự thận trọng và cay đắng vì tốt nghiệp trong một năm mà vừa có đại dịch toàn cầu và vừa có cái chết thảm khốc của một bạn học.

“Điều đó cho thấy rằng em cần vui hưởng từng giây phút có được, bởi vì em không biết những gì em sẽ có và không có,” Olds nói.