Các hiệu trưởng của các trường bị hư hại bởi bão Harvey phấn khởi trở về ‘nhà’

Một niên khóa mới thường đem lại những cảm xúc pha trộn cho hiệu trưởng trường tiểu học Kolter là bà Julie Dickinson. Những cảm giác phấn khởi pha lẫn với niềm hy vọng là mọi sự sẽ êm xuôi.

Khi bà Dickinson chuẩn bị khởi sự niên khóa 2020-2021, một lần nữa bà lại có cùng các cảm giác đó, nhưng lần này đượm vẻ hứa hẹn những khởi đầu mới.

“Có sự mất mát lớn lao để đến được ngày hôm nay,” bà Dickinson nói. “Nhưng tôi không thể nghĩ gì khác hơn là một cộng đồng xứng đáng.”

Vào tháng Tám 2017, bão Harvey trút nước cao đến ba bộ trong các hàng lang các trường tiểu học Kolter, Braeburn, Mitchell, và Scarborough. Với các trường bị tàn phá không thể sửa chữa được, hàng trăm học sinh và nhân viên buộc phải dời chỗ đến các trường tạm thời trong khi trường nhà của họ bị hủy bỏ và xây lại.

Ba năm sau, việc xây cất gần như hoàn tất, và tất cả bốn trường đang chuẩn bị mở cửa chào đón học sinh trở về lần đầu tiên kể từ khi bão Harvey tàn phá.

“Nó mạnh mẽ, nó đầy cảm xúc, và có nhiều khi, nó ngột ngạt,” Tổng Giám Đốc Lâm Thời Grenita Lathan nóid. “Nhưng nó cũng đưa cộng đồng chúng ta lại với nhau. Sẽ rất phấn khởi khi họ trở lại trường nhà.”

Các trường được dự định di chuyển vào các chỗ mới trong mùa xuân, nhưng đại dịch COVID-19 làm đình trệ các dự định đó khi đồ đạc chuyển giao bị chậm lại và khoảng cách giao tiếp đã giới hạn số thợ có thể làm việc ở công trường xây cất cùng một lúc.

Giờ đây sự chờ đợi thì gần qua. Các trường hai tầng – kích thước từ 90,000 đến 112, 000 bộ vuông – có đặc điểm là các khu vực rộng mở, màu sắc chói lọi với đầy ánh sáng trời, và những chỗ học bên ngoài các lớp.

“Điều này sẽ cho phép chúng tôi cung cấp một cảm nghiệm học hành mà nó vượt trên những gì chúng tôi có thể đem cho học sinh và gia đình trong quá khứ,” Hiệu Trưởng Amanda Rodgers của trường Braeburn nói.

Ở những chỗ tạm thời thì không dễ. Hiệu Trưởng Elizabeth Castillo-Guajardo của trường Mitchell nói, khi cách xa, điều đó càng khó giữ những liên lạc với học sinh và gia đình.

“Tôi nhớ khi đi xuống tiệm Taqueria và gặp gỡ các gia đình, và trường này là sự hiện diện vật lý trong cộng đồng như một đèn hiệu của hy vọng về tương lai,” Castillo-Guajardo nói.

Tuy việc học diện đối diện trong lớp bị trì trệ vào mùa thu này vì đại dịch còn tiếp diễn, Hiệu Trưởng Miriam Medina của trường Scarborough vẫn có thể cảm thấy sự phấn khởi và nao nức mà mỗi niên khóa mới đem lại khi bà bước trong các hàng lang của cơ sở mới này.

“Tôi có thể hình dung ra các trẻ em ở đó, mơ ước về tương lai,” bà Medina nói, một chút nhăn mặt. “Tôi nóng lòng được nghe tiếng ồn ào, cười đùa, và chia sẻ các ý tưởng.”