Trong “I am HISD” tuần này, để đề cập đến những học sinh, cựu học sinh, và nhân viên, một trong những cựu học sinh già nhất HISD còn sống là Ruby Lee Pope (Lớp 1930, TH Washington) nói về điều gì đã khiến cụ dậy học sinh tiểu học, tại sao sự tử tế lại là một phần trong bài học hàng ngày của cụ, và tại sao cụ vẫn đeo nhẫn tốt nghiệp trung học ngày nay.
Bà đã du lịch đến Âu Châu và Trung Đông, kiếm được hai bằng đại học, thành lập một hội ái hữu, làm việc với thành phố để có những biện pháp được thi hành gần các trường và vẫn tìm cách để dậy trong HISD trong 24 năm. Điều đó chắc chắn quá đầy đủ cho một đời người.
Ngoại trừ những gì cụ Ruby Lee Pope chưa thi hành.
Cụ Pope, một trong những cựu học sinh già nhất của học khu, sẽ mừng sinh nhật 104 vào ngày 9 tháng Tư, chỉ một vài ngày sau khi cụ được vinh dự trong buổi lễ tại trường cũ, Booker T. Washington High School, để vinh danh ngày thành lập trường này.
Cụ Pope, tốt nghiệp trường Washington năm 1930, vẫn đeo nhẫn trung học cho đến ngày nay. Cụ hãnh diện về điều đó, nói rằng, cụ luôn luôn kiểm soát để biết chắc là chiếc nhẫn này không bị rơi mất.
“Tôi thường nghịch với chiếc nhẫn này để xem nó còn vừa với tay tôi,” cụ nói. “Tôi yêu chiếc nhẫn này. Các em trong trường thường diễu cợt tôi về chiếc nhẫn. ‘Cụ Pope ơi, cụ đeo nhẫn này người ta tưởng cụ kết hôn đấy.’ Tôi nói, ‘Tôi không cần biết người ta nghĩ gì, tôi sẽ đeo nó.”
Nghề dậy học đầu tiên của cụ sau khi tốt nghiệp đại học là trường Tiểu Học Dunbar. Cụ nói, hầu như cụ dậy trường trung học, nhưng một phụ nữ nhỏ con nói, “học sinh quá lớn đối với tôi.” Trong nghề giáo tại HISD, cụ Pope kiếm được bằng cao học giáo dục của Đại Học Texas Southern và sau cùng chấm dứt dậy học khi ở trường Tiểu Học Berry.
Cụ nói, lúc đầu cụ dậy về may vá, nhưng sau này chuyển sang dậy lớp học bởi vì cụ thích làm việc với học sinh.
“Tôi thích lắm,” cụ nói. “(học sinh) thường điên cuồng vì thầy cô của chúng … Nếu quý vị có thể gọi tên (các môn), tôi yêu quý dậy học,” cụ nói.
Cụ Pope nói, nó không chỉ giúp học sinh học biết, nhưng còn trở nên người tốt và giúp đỡ người khác nữa.
“Tử tế là một chuyện,” cụ nói. “Tôi biết tôi tử tế với các em. Tôi không lưu tâm đến hình dáng bên ngoài của chúng. Đôi khi chúng không có quần áo, nên nếu tôi có y phục quá nhỏ, tôi đem cho chúng.”
“(Thỉnh thoảng) Tôi đem đồ ăn trưa và cho chúng một nửa,” cụ nói. “Tôi trải ra bàn và chúng tôi ngồi ăn với nhau. Tôi nghĩ tôi đã thi hành được việc tốt và chúng luôn nói với tôi về điều đó.”
Trước khi nghỉ hưu, cụ Pope đã giúp thiết lập đèn đường gần trường nơi cụ dậy học, cụ nói vì muốn học sinh được an toàn và cụ không muốn học sinh bước vào sình lầy khi vào lớp.
Cụ Pope đáng được nghỉ hưu. Sau gần một phần tư thế kỷ dậy học trong HISD, cụ du lịch vòng quanh thế giới với ông cụ, và tiếp tục làm vườn cho đến gần đây.
“Cụ không để chúng tôi quên,” bà XXX nói. “Chúng tôi phải hành động như các cô trong hội ái hữu. Nếu không, cụ la chúng tôi. Chúng tôi làm việc cộng đồng. Nếu không, cụ muốn biết chúng tôi đang làm gì và có giúp trẻ em không.”
Cụ Pope sẽ là khách danh dự trong buổi lễ của trường Booker T. Washington vào lúc 10g sáng thứ Sáu 5 tháng Tư, trong sân trường.