Trong “I am HISD” tuần này, để đề cập đến học sinh, cựu học sinh, và nhân viên học khu, Hiệu Trưởng trường Trung Học Milby là Roy de la Garza nói về lý do tại sao sự giao tiếp lại rất quan trọng, làm thế nào cuộc đời thơ ấu nhiều sôi nổi của ông đã giúp ông lưu ý đến học sinh ngày nay, và công việc nhiều kin ngạc ông đã chọn trong danh sách phải làm.
Tôi biết ông là một người đã bỏ học khi thời trung học. Điều gì giúp ông hoàn tất việc giáo dục?
Quân đội. Họ đã giúp tôi. (cười) Tôi thực sự bỏ học ở lớp 11 của khu học chánh La Porte, bởi vi tôi nhìn chung quanh và thấy rằng thời gian của tôi thì có giá trị cho ai đó, và tôi không thể thấy được sự tương quan giữa những gì họ dậy và những gì tôi sẽ thi hành. Vào lúc đó, lương tối thiểu là $3.25, vì thế số tiền đó có vẻ thực sự lớn đối với tôi.
Ông là hiệu trưởng trường Milby cho đến nay đã gần hai năm. Từ quân đội, làm thế nào ông chuyển sang công việc này?
Tôi muốn trở thành một văn sĩ, và thực dụng, tôi nghĩ mình cần làm điều gì đó để kiếm tiền. Do đó tôi nhận công việc dậy kèm TAAS tại trường Jackson trong giữa thập niên 1990, nghĩ rằng, “Ô, mình sẽ có dịp nghỉ hè, nên có thể viết lách.”
Nhưng tôi có một nữ học sinh này, cô ta trong băng đảng, và thông thường, cô không nghe bất cứ gì tôi nói. Và một ngày kia, tôi dậy cô về ý niệm đại số và cô thấy hứng thú. Cô nói, ‘Em hiểu rồi’. Và tôi nhớ cảm giác bàng hoàng đó trong suốt cả ngày hôm ấy. Sau đó tôi biết rằng tôi sẽ làm việc trong trường suốt đời tôi.
Tôi nghe biết ông cũng là chủ một tiệm ăn trong vùng. Làm sao điều đó xảy ra?
Tôi có một danh sách những gì muốn làm như mọi người khác, và một khi tôi yêu thích điều tôi làm, tôi dồn cả tâm hồn; tôi luôn luôn có điều gì đó tiếp diễn. Nhưng tôi là một trong những người lao đầu vào trước và sau đó mới học, và trong 2008, tôi có cơ hội làm chủ một nhà hàng ăn. Tôi đã mở tiệm Broken Spoke (giờ đã đóng cửa) trong bốn năm, và đó là một kinh nghiệm lớn. Tôi thực sự yêu thích, nhưng tháng Mười năm qua, tiệm bị cháy, và để mở lại, tôi phải nghỉ công việc này, do đó tôi đã không làm.
Với các tân hiệu trưởng, ông sẽ khuyên bảo họ thế nào?
Quý vị phải yêu quý công việc. Tôi biết rằng dân chúng đến văn phòng họ thường xuyên, và họ đóng cửa lại vì quá nhiều việc phải làm, nhưng nếu tôi không đối phó với học sinh hàng ngày, tôi không thi hành công việc của mình. Điều khó khăn nhất mà quý vị có thể thi hành là cởi mở giao tiếp, nhưng đó cũng là điều tốt nhất, bởi vì nếu không, quý vị không thể nào biết được những gì xảy ra trong trường.
Điều gì khác làm người ta ngạc nhiên về ông nếu họ được biết?
Tôi thực sự có sự quan hệ với các học sinh nhiều thử thách, bởi vì khi còn trẻ tôi có hồ sơ trong sở cảnh sát. Tôi đã đi qua một số hoàn cảnh khó khăn, và tôi thấy rằng khi tôi gặp trở ngại, tôi được chúng bạn để ý đến nhiều. Tôi là một đứa trẻ bẽn lẽn, do đó, tôi đoán rằng tôi cố làm cho người ta biết đến tôi.
Điều đó có nghĩa gì cho học sinh ngày nay là khi tôi áp dụng kỷ luật, điều đó không xuất phát từ một nơi phán xét; nó đến từ một nơi kinh nghiệm. Tôi có một ít học sinh rất ngỗ ngịch trong trường, nhưng chúng biết là tôi đã từng trải qua một số điều như chúng. Có lúc, tôi không có chọn lựa nào hay chỗ nào để đi, bởi vì tôi đã từng xáo trộn đời tôi, nhưng tôi muốn sống tốt và thành công. Tất cả tôi muốn nói là chúng đừng xáo trộn giống như khi tôi ở tuổi của chúng.