Trong “I am HISD” tuần này, để đề cập đến học sinh, cựu học sinh, và nhân viên của học khu, văn gia Vuthy “Woody” Kuon nói về lúc ông bắt đầu tin tưởng chính mình, triết lý của ông là gì, và làm thế nào ông giúp học sinh HISD cũng trở nên văn sĩ xuất bản.
Ông theo học các trường White Elementary, Sharpstown Middle, và Bellaire High schools. Những ký ức nào phấn khởi nhất từ những trường này?
Khi đến Hoa Kỳ, tôi mới ba tuổi. Tôi khởi sự lớp mẫu giáo và không nói được tiếng Anh, do đó tôi thực sự không hiểu gì cả. Điểm hạng của tôi không tốt; rất nhiều chữ đỏ và dấu trừ. Tôi cũng khởi sự vươn lên. Chúng tôi di chuyển đến khu vực Sharptown và tôi theo học trường Tiểu Học Ed White lớp hai. Cô giáo nói tôi đọc một cuốn sách tên là “Pug” và chắc chắn là tôi bị la rầy vì tôi không biết chấm câu. Tôi muốn đọc cho xong và ngồi xuống. Thay vì la rầy tôi, cô giáo khích lệ tôi và nói, “Ai chà, em là người đọc mau,” và đưa tôi vào nhóm Blue Bird (chim xanh). Từ đó trở đi, một tia sáng lóe lên trong đầu tôi rằng tôi không ngu. Tôi là một người đọc giỏi và tôi khởi sự tin vào chính mình.
Ông làm thế nào để học sinh lưu ý? Ông đưa câu chuyện đời ông vào sự giảng dậy và diễn thuyết thế nào?
Tôi từng là một giáo chức. Tôi dậy nghệ thuật và nhiếp ảnh ở một trường tư tại Fort Worth.
Tôi thích dậy học. Các giáo chức linh hứng tôi. Tôi thích nghĩ ra những cách để linh hứng các học sinh nữa. Tôi biết điều đó rất quan trọng trong cuộc đời một đứa trẻ. Tôi luôn tìm cách chú ý đến những căn bản và nền tảng trước. Sau đó, tôi cũng dậy những ý niệm cao cấp, độc đáo, và những điều có thể vui cho các em nghĩ đến một mức độ cao hơn, chuyên nghiệp hơn. Sau đó các em có thể lấp đầy những khoảng trống ở giữa.
Ông nói gì với những người muốn theo bước chân của ông?
Tôi sẽ nói với họ rằng, điều rất quan trọng là học từ người khác. Hãy tử tế với các giáo chức, bởi vì họ có nhiều kiến thức để chia sẻ. Và nếu quý vị tử tế với người khác, họ sẽ sẵn sàng chia sẻ với quý vị. Hãy luyện tập bản thân. Hãy tập thái độ của mình và cách đối xử với người khác. Hãy trở nên người được ưa thích. Khi được ưa thích, người ta sẽ muốn giúp quý vị. Và nếu quý vị có rất nhiều người giúp, quý vị sẽ thăng tiến nhanh hơn.
Hãy sử dụng các tài nguyên như thư viện và tiệm sách. Hãy học từ những người đã kinh qua, và sau đó hãy dùng đầu óc và suy nghĩ cách thi hành tốt hơn. Tôi cố gắng suy nghĩ điều gì hiệu quả và tôi tìm cách làm cho nó tốt hơn. Trong quốc gia này, quý vị có qúa nhiều cơ hội để kiếm tiền trong một thời gian ngắn. Đó là điều những người thành công thi hành. Họ biết cách tối đa hóa thời gian, như thế, họ không chỉ kiếm tiền nhưng còn có thời giờ cho gia đình, vui chơi, dìu dắt… làm những điều mà quý vị rất thích.
Trẻ em phải nhìn đến tương lai nhiều hơn. Không chỉ nghĩ về chính mình ngay bây giờ, nhưng những gì khó nhọc chúng cần phải thi hành, sự chuẩn bị. Hãy cố hoạch định đời sống một chút khi chúng còn trẻ. Chúng có thể thực sự đề ra kế hoạch tốt để thành công trong tương lai.
Ông đã viết, minh họa và/hoặc xuất bản tối thiểu 30 cuốn sách và xuất bản 75 bài viết của trẻ em (kể cả học sinh HISD), là một phần tử của Every Child An Author. Ông đang làm gì bây giờ?
Cuộc mạo hiểm mới nhất của tôi được gọi là “Every Child An Author.” Đó là một đồ án mà chúng tôi khích lệ các em hãy yêu thích viết, sách và đọc, bằng cách giúp chúng tự trở nên tác giả xuất bản. Chúng tôi thực sự hoạt động với các trường và họ chọn một cấp lớp. Mỗi cấp lớp sẽ có sách của chúng được xuất bản, một trang bìa, được thiết kế mỹ thuật, và một số ISBN. Sách sẽ rất có vẻ chuyên môn. Tôi cố gắng khích lệ các em. Các em vẫn là học sinh và làm việc tốt. Các em không chỉ có một cuốn sách tầm thường, những hình vẽ không chuyên môn và đó là những gì chúng có thể làm. Chúng tôi thực sự dành thời giở và nguồn ăng và làm một cuốn sách rất chuyên môn mà chúng rất hãnh diện để chúng cho tên vào. Các em có cơ hội để có kinh nghiệm của một tác giả và hàng trăm người chờ xin chữ ký của các em.