Trong tuần này, mục “I am HISD”, đề cập đến các học sinh, cựu học sinh, nhân viên và các phần tử khác, một phần tử của Lớp 2014 là Nguyễn Minh nói về nghệ thuật sáng tạo có nghĩa gì đối với em, tại sao lại quan trọng để giúp đỡ người khác, và làm thế nào từ một học sinh lớp bốn không biết tiếng Anh em trở thành thủ khoa lớp 12.
Khi em đến Hoa Kỳ vào lớp bốn, em không nói được tiếng Anh, tuy nhiên trong vòng một năm em đã giúp học sinh khác học ngôn ngữ này. Điều gì đã giúp em thấu triệt Anh ngữ quá nhanh như vậy? Và em có lời khuyên gì cho những học sinh khác cũng muốn được như vậy?
Em nghĩ lý do chính là tràn ngập trong ngôn ngữ này. Ở trong một lớp ESL mà chỉ có một học sinh Việt Nam, điều đó đã thúc đẩy em cố gắng hết sức. Lần đầu tiên trong đời, em cố gắng liên tục, và điều đó đưa đến kết quả khủng khiếp. Không còn cách gì tốt hơn cho em để trở nên khá hơn là tận dụng mọi nguồn năng của em.
Với những học sinh muốn học Anh ngữ mau chóng, em sẽ nói là hãy tập nói tiếng Anh hay tìm đủ mọi cách để làm quen với ngôn ngữ ấy. Lúc đầu, em ở lại trường sau khi tan học, chơi các trò chơi trong máy điện toán đã giúp em. Em thấy rằng học hỏi qua các bài hát hay sách thì rất hữu ích, vì em sẽ cố gắng hiểu ý nghĩa của các chữ. Ngoài ra, đừng sợ nói; hầu hết người ta rất vui khi giúp đỡ.
Em đi từ một học sinh Anh Ngữ là Ngôn Ngữ II đến thủ khoa của lớp 12, lấy môn Văn Chương Anh Cao Cấo (Advanced Placement English Literature) và ngay cả kiếm được bảng danh dự là Học Sinh AP Đặc Biệt Ưu Tú (AP Scholar with Distinction). Vào lúc nào em cảm thấy giỏi đủ về Anh Văn để lấy những lớp cao cấp? Và làm thế nào em biết mình đã sẵn sàng?
Em thật may mắn, vì em đến Hoa Kỳ khi còn nhỏ, nên em có thể hấp thụ nhiều điều dễ hơn nếu em là một người lớn. Em học tiếng Anh trong trường tiểu học, do đó em chỉ sau các bạn cùng lớp một vài năm.
Sự biến chuyển lên lớp cao cấp thì từ từ. Lúc đầu em có tiến bộ với môn toán và sau đó em bắt đầu lấy lớp đọc sách “Gifted and Talented” và Anh văn khi ở lớp tám. Sự thành công trong một lớp giúp em đi lên mức độ kế tiếp.
Hầu hết các từ khoa học và toán em biết là tiếng Anh, không phải tiếng Việt, nên nếu thầy hỏi cháu một số chữ Việt Nam, em sẽ không biết dịch như thế nào, dù em hiểu.
Em được danh dự ở các cấp vùng, tiểu bang và toàn quốc về các giải thưởng của em trong “Scholastic Art and Writing” và “Visual Arts Scholastic Event”. Một người phỏng vấn trước đây diễn tả nghệ thuật “chữa bệnh” cho em. Em có thể giải thích tại sao? Và vai trò của nghệ thuật trong đời em là gì?
Vẽ thường là thú tiêu khiển và em khởi sự từ nhà giữ trẻ. Với em, nghệ thuật ở một bình diện khác với toán và khoa học. Nó cần một số phân tích và tính toán và thay thế vào đó với sự tự do. Em thường là một người thích hoàn hảo, nhưng hội họa cho phép em một chút gián đoạn, tuy em vẫn chú ý đến chi tiết.
Thầy biết rằng em hiện dậy kèm tại trung tâm Kumon và là cô giáo của các trại hè Houston Museum of Natural Science. Tại sao việc chia sẻ kiến thức cho những em khác lại quan trọng đối với em?
Tuy em đã thành đạt được nhiều, luôn luôn sẽ có một số mơ hồ. Em từng là một đứa trẻ phải phấn đấu, do đó em muốn trở nên ai đó mà có thể lấy đi một số mơ hồ, như thầy cô của em đã từng làm cho em. Bất cứ khi nào các học sinh của em hiểu được điều gì đó, em cảm thấy hãnh diện vì góp phần trong việc học của các em ấy.
Thầy thấy rằng em dự định theo đuổi bằng cấp trong ngành sinh hóa, sinh vật học, hay một lãnh vực liên quan đến khoa học với cái nhìn muốn vào trường y khoa sau này. Em có cảm thấy được mời gọi để trở thành bác sĩ không? Nếu có, ngành gì và tại sao?
Em luôn thích các môn khoa học, nhưng ngay bây giờ, em vẫn chưa chắc về con đường của em. Em dự định lấy môn chính về sinh y học (biomedical) hay kỹ thuật sinh vật học (bioengineering)