Trong tuần này, “I am HISD”, để đề cấp đến các học sinh, cựu học sinh, nhân viên, và các phần tử khác trong nhóm, Quản Lý Học Trình Xã Hội Học Đệ II Cấp là Angela Miller nói về lý do bà trì hoãn nghỉ hưu dưỡng, vui thích làm việc với các giáo chức, và giải thưởng cao quý bà nhận được năm qua.
Một quản lý học trình xã hội đệ II cấp thực sự làm công việc gì?
Sau khi tốt nghiệp các trường tôi làm việc trực tiếp với các giáo chức. Tôi cũng viết xin tài trợ. Tôi đã viết xin bốn tài trợ “Teaching American History Grants” với số tiền tổng cộng là $6.5 triệu. Nhờ ở tài trợ này, chúng tôi có thể đưa nhóm giáo chức lên Boston để huấn luyện trong hè qua. Việc viết đơn xin tài trợ giúp tôi liên hệ với các giáo chức. Có hai điều quan trọng cho một quản lý học trình: 1) đừng bao giờ ngừng viết và 2) giữ liên lạc với các giáo chức.
Tôi nghe rằng bà được một giải thưởng vì công việc trước đây trong năm. Đó là gì?
Tôi được vinh danh là “Supervisor of the Year” (giám thị của năm) bởi tổ chức “Texas Social Studies Supervisors Association”. Đó là một vinh dự lớn lao.
Bà thích điều gì nhất về công việc của bà?
Sự liên lạc với các giáo chức đem cho tôi niềm vui. Họ cho tôi những ý tưởng; họ nói với tôi những gì họ cần và những gì học sinh cần. Tôi làm việc với các giáo chức xã hội học trên toàn học khu, cải thiện việc truy cập tài liệu và phương pháp giảng dậy. Giáo chức là bộ óc trong lớp.
Bà dự định nghỉ hưu dưỡng năm qua. Tại sao bà thay đổi ý định?
Tôi vừa mới được 65, và tôi dự định nghỉ hưu dưỡng vào tháng Mười Hai 2012. Tuy nhiên, trong mùa thu 2012 tôi được yêu cầu làm việc trong Tiểu Ban “PowerUp”. Cơ hội để tham dự sáng kiến mới này (mà nó đem cho mọi học sinh trung học HISD một máy điện toán) thì quá khích động không thể bỏ qua. Khi trường Rice mở cửa năm 1994, tôi dậy môn sử Texas ở đó, và công ty Hewlett Packard tặng các máy điện toán cho trường. Bỗng dưng, tôi có 30 máy điện toán trong lớp. Đứng trước các máy này, tôi thấy lạc lõng – tôi không biết cách dùng nó để giảng dậy. Bây giờ tôi cảm thấy được mời gọi để bảo đảm là các giáo chức PowerUp không cảm thấy giống vậy.
Điều gì của PowerUp hấp dẫn bà?
Chính ý niệm hấp dẫn tôi. Tôi muốn du nhập dụng cụ tốt đẹp này vào lớp học, như thế học sinh biết được thông tin quý báu – đó là một chiều hướng hoàn toàn mới. Các em không còn bị giới hạn bởi bốn bức tường lớp học; các em có thể truy cập các nguồn năng thế giới và có thể điều chỉnh sự học hỏi của mình. Tôi muốn cho các giáo chức và học sinh thấy rằng điều đó thì có thể.
Làm thế nào chương trình PowerUp giúp học sinh thêm thành công?
Trước hết, tôi không bao giờ muốn máy điện toán thay thế giáo chức. Chúng tôi đang làm việc với các chuyên gia kỹ thuật để viết lại học trình theo một kiểu cách mà máy điện toán làm cho các bài học thêm thích thú và có kết quả. Bây giờ, học sinh có thể tiếp tục làm bài ở nhà dễ dàng hơn.
PowerUp sẽ đặc biệt giúp các giáo chức môn sử như thế nào?
Quý vị không thể chỉ dậy ngày tháng và người trong quá khứ – quý vị phải đưa “câu chuyện” vào “lịch sử”. Chỉ có điều giới hạn là thời gian trong lớp học. Với máy điện toán, quý vị có thể mở rộng thời gian học bên ngoài lớp. Người ta nói trường là nơi học sinh đến để xem giáo chức làm việc, nhưng tôi tin rằng trường phải là một nơi mà giáo chức muốn học sinh làm việc.
Bà có nghĩ là sẽ tiếp tục làm việc cho học khu không?
Tôi đang chờ đợi và xem điều đó như thế nào. Một khi tôi còn trông đợi đi làm hàng ngày, tốt hơn tôi nên ở lại.