Trong “I am HISD” tuần này, để giới thiệu các nhân viên và học sinh tốt nghiệp của khu học chánh, Hiệu Trưởng Daryl Sherman của trường Tiểu Học Kennedy cho biết làm thế nào ông trở thành một nhà giáo dục cùng một trường mà ông theo học khi còn nhỏ, cảm tưởng khi làm việc bên cạnh các giáo chức cũ, và sự sẵn sàng đáp lời mời gọi bất ngờ để đem cho trường các nguồn năng cần thiết. Sherman cũng xuất hiện trong cuốn phim video WOW về trường Tiểu Học Kennedy trong năm 2011.
Có phải ông luôn luôn biết là mình muốn trở nên một nhà giáo dục?
Không. Cha tôi là một kiến trúc sư và tôi thường ngưỡng mộ ông và cũng muốn trở thành một người như vậy. Nhưng sau đó tôi thay đổi ý định. Tôi làm một vài công việc của cha tôi và tôi không thích. Tôi không muốn làm ông buồn, nhưng sau đó tôi làm việc với mẹ tôi – bà khởi sự là một giáo chức trong HISD – và tôi thích giao tiếp với các em nhỏ. Tôi thực sự say mê.
Ông được thuê làm một phụ giáo tại trường Kennedy, và chia sẻ chung lớp trong nhiều năm với một người trước đây dậy ông, bà Susan Schverak (đã từ trần). Ông thấy điều đó như thế nào?
Đó là điều phi thường. Tôi không bao giờ dám nghĩ người đã từng dậy tôi sẽ ở đó. Khi là đứa con nít, tôi thường nghĩ mọi người lớn đều già, nhưng Cô Schverak có lẽ chỉ trong khoảng 20 vào lúc đó, vì thế cô không quá già khi tôi trở lại. Nhưng làm việc với cô dẫn dắt… đó là một kinh nghiệm tuyệt vời.
Ông từng ở trong một cơ sở hoàn toàn mới kể từ tháng Giêng năm nay, nhờ chương trình bông phiếu 2007. Điều đó như thế nào?
Trong một phương cách nào đó, thật đó để từ giã những gì tôi quen biết, nhưng trong một trường quá cũ cũng có nhiều vấn đề. Tôi thường nhớ lại những phòng tôi từng có mặt và giờ đây không còn nữa, nhưng đó là một khởi sự mới. Tôi muốn làm chỗ này thật đáng nhớ cho các học sinh bây giờ như trường cũ đối với tôi.
Ông từng làm việc trong học khu 24 năm và làm hiệu trưởng 11 năm. Ông có lời khuyên gì cho các hiệu trưởng mới?
Điều quan trọng nhất là thuê mướn người tốt, hãy cùng với nhân viên chọn lựa đúng, bởi vì đó là nơi cao su chạm với mặt đường. Quý vị muốn có những người thực sự yêu quý các trẻ em chứ không chỉ muốn tấm chi phiếu.
Cảm ơn ông đã dành thời giờ để nói chuyện với tôi. Tôi thực sự cảm kích.
Ô, tôi cũng vui nữa. Tôi thường thích nhận được điện thoại, bởi vì những gì đến với tôi và sau đó đến với trường thì thật phi thường. Cách đây không lâu, có một bà mở tiệc liên hoan và bà yêu cầu các bạn tặng tiền thay vì tặng quà. Bà muốn tặng số tiền ấy cho một trường, nhưng không ai trả lời điện thoại của bà vì họ không nhớ tên và số điện thoại. Kết quả là bà tặng cho chúng tôi $2,000.