Trong tuần này, I am HISD, để đề cao các học sinh, cựu học sinh, nhân viên, và các phần tử khác của Nhóm HISD, chúng tôi nói về một gia đình các nhà giáo dục: Hiệu Trưởng Roslyn Vaughn của trường Anderson ES và các con: Joseph Vaughn, một giáo chức tại trường Tinsley ES, và Jasmine Vaughn, một giáo chức tại trường McNamara ES.
Điều gì khiến quý vị quyết định trở nên các nhà giáo dục? Trong gia đình quý vị có truyền thống đó không?
Roslyn: Tôi nghĩ, điều đó khởi sự với tôi và đi từ đó. Khi tôi ở Đại Học Houston, lúc đầu tôi không quyết định môn chính, nhưng sau đó tôi bắt đầu làm việc với các con và ngay lập tức tôi biết rằng đó là điều xứng hợp cho tôi. Làm việc với các con đã đẩy tôi về hướng đó.
Jasmine: Ở đại học, tôi trong ngành ký giả, nhưng cả đời tôi thích chơi ở trường. Sau đó tôi thấy một phim video cho thấy không chỉ học sinh bị ảnh hưởng nhưng cả giáo chức cũng bị ảnh hưởng khi tương tác với học sinh. Tất cả đều thay đổi cuộc đời, và tôi muốn là một phần của sự thay đổi đó, vì thế tôi ghi tên. Tôi thực sự được phấn khởi bởi điều đó.
Joseph: Tôi thực sự có bằng cấp trong ngành tiếp thị, nhưng tôi đang tìm cách thay đổi sự nhiệp. Tôi là một quản lý cho tiệm Walgreens khoảng sáu tháng, và lương không tệ, nhưng tôi không có giờ để tiêu tiền. Vợ tôi sắp sửa sinh đứa con gái đầu lòng, và cô khôi hài rằng có lẽ cô phải mang thức ăn đến tiệm để cùng ăn với tôi. Trong khi tôi đang tìm một công việc thì tôi được phụ giáo ở trường Sugar Grove ES, vì thế tôi có chút ít kinh nghiệm dậy học, và mẹ tôi khuyến khích tôi, nhưng nếu không có bà có lẽ tôi đã chọn một con đường khác.
Vậy ông có hối tiếc khi quyết định không?
Joseph: Ồ, không! Tôi thích làm việc với các em. Tôi từng dậy toán và khoa học lớp bốn, bây giờ đã bảy năm. Quả thật là một thách đố, nhưng khi nhìn thấy kết quả… nó thật an ủi.
Cả hai người (Jasmine và Joseph) đều theo học các trường Anderson ES, Welch MS, và sau đó tốt nghiệp với hạng cao trong lớp ở trường Westbury HS (Joseph hạng 6 năm 2000 và Jasmine hạng 3 năm 2004). Tất cả quý vị đều có bằng đại học, và Jasmine tốt nghiệp “summa cum laude” từ đại học Texas Southern University. Điều gì khiến tất cả quý vị trổi vượt?
Jasmine: Tôi luôn được thúc giục. Tôi nghĩ vì mẹ tôi là một nhà giáo dục, luôn luôn có sự mong đợi là tôi phải học giỏi, nhưng bà không phải động viên tôi – tôi thực sự là một học sinh giỏi, và điều đó làm tôi thấy sung sướng khi tôi còn trẻ và được Bằng Danh Dự và học giỏi trong trường. Đó là điều tôi muốn trao truyền cho học sinh. Tôi nói với các em, ‘Hãy coi, cô cố gắng hết sức để phấn khởi các em, nhưng khát vọng của các em phải xuất phát từ bên trong.’
Joseph: Tôi nghĩ động lực của tôi xuất phát từ cả hai cha mẹ. Họ luôn luôn giục tôi phải là số một, do đó tôi luôn luôn muốn là người giỏi nhất. Tôi là thủ quân trong đội dã cầu và trong môn bóng chày tôi là ‘center field starter’. Tôi không nhớ có cách nào khác.
Roslyn: Mẹ tôi là một y tá có chứng chỉ và cha tôi là một đại tá hồi hưu, do đó giáo dục thì rất quan trọng trong nhà tôi. Cả hai cha mẹ đều nhấn mạnh đến điều đó. Tôi là một trong ba cô con gái, và chúng tôi không bao giờ đặt vấn đề có lên đại học không; chúng tôi chỉ có chọn trường nào mà thôi.
Jasmine, cô vừa mới được chọn trong 5,000 ứng viên để trở nên cô dâu của tờ ‘Houston Bridal Extravaganza’. Khuôn mặt của cô giờ đây xuất hiện trên hàng chục tấm bảng trong vùng Houston/Galveston. Khi biết rằng cô là cô dâu đầu tiên người Mỹ gốc Phi Châu được chọn trong lịch sử 29 năm, điều đó cô cảm thấy thế nào?
Jasmine: Bà biết không, tôi chưa bao giờ thực sự để ý đến các tấm bảng đó, nhưng khi biết tôi được vào chung kết, điều đó thật sung sướng. Tôi không hề biết rằng trước đây chưa bao giờ có (một người Mỹ gốc Phi Châu)… nên đó là một điều rất lớn. Tôi cố gắng coi đó như một động lực, nhất là để khuyến khích học sinh thiểu số. Tôi nói với các em, “Các em có thể là người đầu tiên.”
Cô biết là được chọn khi nào?
Jasmine: Tôi biết được khi ở trong lớp. Tôi thường không bao giờ có ai gọi cho tôi khi ở trường, nhưng một ngày kia điện thoại reo và điều gì đó thúc đẩy tôi trả lời. Học sinh có thể thấy sự biểu lộ trên khuôn mặt của tôi, và khi tôi cho các em biết là tôi được vào chung kết, các em thật phấn khởi. Sau đó, chúng tôi đi thăm Trung Tâm Không Gian Johnson và chúng thấy mặt tôi trên bảng quảng cáo ở xa lộ. Tôi không ngờ như thế, và cả xe buýt như điên cuồng.
Tôi nghe rằng, là một cô dâu được chọn, cô hy vọng sẽ xua tan một số diễn tả của truyền hình và truyền thông về ‘bride-zillas’ và nhấn mạnh đến kiểu cách, sự duyên dáng, và phẩm giá. Làm thế nào cô thi hành điều đó trong lớp và tại sao điều đó lại quan trọng đối với cô?
Jasmine: Khả ố và lối đối xử có quyền thì không phải là các đặc tính cần thiết để trở nên ‘cool’ hay được ưa thích. Tôi từng nói với học sinh về dáng vẻ tốt nhất và người tốt nhất khi phân tích các nhân vật giả tưởng trong các sách. Vì đôi khi, tất cả chúng ta đều sai lầm và hành động không tốt nhất, tôi cũng nói về cách làm thế nào chúng có thể làm cho hoàn cảnh tốt hơn. Chúng biết rằng tất cả những gì trong đời sống là cải thiện chính mình và trở nên người tốt nhất có thể.