Trong tuần này “I am HISD”, để đề cập đến các học sinh, cựu học sinh, nhân viên, và các phần tử khác, phân tích gia điện toán Wesley White nói về làm thế nào ông trở nên một tường thuật viên cho các trận đấu football của HISD, những gì ông làm để giúp các nhóm cảm thấy đặc biệt, và ông nghĩ gì về việc sát nhập học khu North Forest mới đây.
Ông là chuyên gia phân tích điện toán cho Bệnh Viện Nhi Đồng Texas vào ban ngày, nhưng ban đêm, ông là một phát ngôn viên cho các trận đấu football của HISD tại thao đường Delmar-Tusa. Việc đó xảy ra như thế nào?
Tôi nghĩ đó là một thúc giục từ Thiên Chúa. Một người bạn của tôi thỉnh thoảng đi với tôi xem các trận đấu banh, và khi chúng tôi ngồi xem, tự tôi thường tường thuật trận đấu. Và cô ta nói, “Này anh, anh cần ở trên kia, vì hắn ta vụng về quá.”
Một số phát ngôn viên có giọng nói hấp dẫn và một số nói đều đều. Nhưng cô ta nói, “Anh phải gọi cho họ và xem thử ra sao.” Do đó tôi đã gọi, và đã nói chuyện với Mike Truelove và ông nói, “Phải, chúng tôi có thể dùng một vài người.” Nhưng lúc đầu tôi nghĩ tôi sẽ là phát ngôn viên tại Delmar và ông nói, “Không, tôi cần anh ở Dyer.” Sau đó một cơ hội xảy đến một vài năm sau ở Delmar. Tôi là hội viên của tổ chức “National Association of Sports Public Address Announcers” trong khoảng bốn năm cho đến nay.
Ông có thường ấp ủ khát vọng kín đáo là trở thành phát ngôn viên thể thao không?
Không. Nhưng khi Vince Young khi còn ở Trung Học Madison, Đại Học Cộng Đồng Houston thường phát thanh các trận đấu football của HISD. Charles Glass trông coi chương trình đó, và tôi thường sinh hoạt với nhóm đó. Có lần, người phát ngôn thường lệ đi trễ và họ cần có ai đó thế chỗ. Và tôi nghĩ, “Chà, thật vui.” Sau đó, phát ngôn viên xuất hiện và tường thuật cho đến hết trận đấu, nhưng hạt giống đó được gieo vào đầu tôi.
Tôi biết ông trở nên một khuôn mặt thường xuyên trong các trận đấu football ở các cơ sở của HISD. Điều gì khiến ông vui thích trong những năm này?
Trước đây tôi là một cầu thủ cho đội Smiley High School (trước đây là một trường của học Khu North Forest), và tôi chơi nhiều đội banh khi học lớp chín cho đến hết trung học. Do đó tôi thường đến mọi thao đường khác nhau và xem các đội của Aldine và Katy, khi họ có chương trình hay. Và khi trường Yates High School thắng mọi đội để tranh cấp tiểu bang năm 1992, tôi đã lái xe đến Austin để xem trận đó.
Ôi chao. Điều đó nghe có vẻ say mê. Ông có còn theo dõi đội nào không?
Không. Tôi không còn thời giờ. Tôi là một trong những phát ngôn viên bận rộn nhất ở Houston, bởi vì HISD là học khu duy nhất trong tiểu bang có các đội football 3A, 4A, và 5A. Để xếp đặt cho tất cả, họ phải chơi các trận đấu thứ Năm, thứ Sáu, và thứ Bẩy. Có lần tôi phải tường thuật ba trận đấu khi cơn bão lớn sắp thổi qua và một trận đấu lẽ ra ở Brenham đã phải dời về Houston.
Bao nhiêu trận đấu ông tường thuật hàng năm?
Khoảng 30 trận, tất cả là football. Tôi coi trọng điều đó. Tôi muốn điều đó giống như đội nhà càng nhiều nếu có thể, do đó tôi sẽ tải xuống bài hiệu ca của họ, hay thu tiếng vịt kêu nếu đội South Houston Ducks đấu banh. Tôi không chỉ là một phát ngôn viên. Tiếng nhạc họ nghe trước các trận đấu và trong thời gian nghỉ thì cũng phát xuất từ tôi, do đó, hàng năm tôi cố kiểm điểm các bài hát phổ thông mà học sinh thường nghe. Tôi bao gồm cả nhạc từ thời 1960 hay 70, cho đến điệu “rap” ngày nay.
Là một học sinh tốt nghiệp một trường của học khu North Forest trước đây, ông cảm thấy thế nào về việc HISD sát nhập học khu đó?
Lúc đầu, tôi không ủng hộ. Tôi muốn North Forest thành công. Có một số người vĩ đại xuất phát từ đó: các luật sư, quan tòa, nhạc sĩ thổi kèn Kyle Turner (là người tốt nghiệp cùng với tôi), một phi công của United Airlines, một vài dược sĩ, cầu thủ NFL và MLB, và cảnh sát viên HISD Cliff Winston, là một cầu thủ trước đây từ Smiley.
Nhưng nếu điều này sẽ tốt hơn cho các em, thì tôi muốn thấy các trường tồn tại. Các trường có một chương trình football rất tốt. Năm ngoái, họ được 11-0 trước khi thua trận chung kết, và tôi muốn thấy các trường phát triển về học vấn cũng như thể lực trong HISD và tạo ra nhiều người lãnh đạo trong cộng đồng chúng ta.