Trong tuần này “I am HISD”, đề cập đến các học sinh, cựu học sinh, tình nguyện viên, và nhân viên của khu học chánh, giáo chức Joanna Subias của trường Tiểu Học Park Place nói về cảm nghiệm khi là một học sinh song ngữ tại trường Grady đã thúc dục bà trở nên một giáo chức và đền đáp lại cộng đồng.
Đó không phải là một cảm nghiệm đặc biệt. Tôi đến đây từ Mễ khi học lớp sáu và tôi không nói được một câu tiếng Anh. Tôi nhớ có ai đó nói rằng, “Cô biết không, học ngoại ngữ thì phải mất cả đời.” Và lúc đó tôi nghĩ “Tôi sẽ chứng minh cho biết là điều ấy sai.” Khi học lớp chín và mười tôi lấy các môn Advanced Placement (AP). Điều này cho thấy sự khác biệt lớn lao khi có được giáo chức và trường giỏi. Thực sự là một cảm giác được khích lệ, khi các giáo chức thực sự muốn tôi được thành công. Điều đó tạo nên sự khác biệt lớn lao.
Trong quá khứ, bà từng là một trợ giáo, một thành viên đại diện học sinh và là một phần tử của hội PTO. Hiện thời, bà là một trưởng Nữ Hướng Đạo, một người mẹ có con học tại Tiểu Học Briargrove, và bà vừa mới nhận được giải thưởng “Servant Leader Scholar Award” của Đại Học Houston–Clear Lake vì công việc của bà làm trong hội “St. Paul’s Emergency Aid Coalition”, để cung cấp quần áo và thực phẩm cho các gia đình. Khi tình nguyện bà thấy phần thưởng đó là gì?
Tình nguyện là một cảm nghiệm thay đổi cuộc đời. Tôi chưa bao giờ tình nguyện cho Houston Food Bank hoặc Emergency Aid Coalition. Tôi không bao giờ nghĩ rằng có quá nhiều “nhu cầu đa dạng.” Nếu quý vị có thể tạo được sự thay đổi một chút, tại sao quý vị không dành thời giờ? Khi tôi đi, các con tôi đi theo. Chúng tôi tình nguyện cả gia đình. Đó là một kinh nghiệm tốt cho các con, bởi vì chúng thấy được mặt khác của thành phố. Một giây phút “à há” xảy ra trong cuộc họp Hướng Đạo của con tôi, và ai đó nói rằng, “Khi từ giã, chỗ ấy phải tốt hơn là khi các em đến.” Tôi muốn để lại cộng đồng của tôi điều gì tốt, khi tôi từ giã. Tôi đến đây là một thiếu nữ không biết gì cả, và tất cả những người lạ này đã thực sự giúp tôi thành công, vậy tại sao tôi không cố gắng thi hành điều đó cho người khác?
Bà là một giáo chức song ngữ tại trường Tiểu Học Park Place. Điều gì khiến bà quyết định trở nên giáo chức?
Tôi quyết định trở lại trường và lúc ấy tôi không biết làm gì. Tôi trở lại trường với sự sẵn sàng đón nhận và tôi chợt nhớ đến Cô (Linda) Riehl tại trường Trung Học Grady. Từ quan điểm của một giáo chức, cô ấy thật tốt. Cô không bao giờ làm chúng tôi cảm thấy thua sút vì không nói được ngôn ngữ; cô ấy không bao giờ làm chúng tôi xấu hổ. Cô ấy luôn luôn nói với chúng tôi, nếu các em nghĩ là có thể làm được, các em sẽ thực hiện được. Cô ấy kỳ vọng nhiều nơi chúng tôi và thực sự thách đố chúng tôi. Tất cả chúng tôi đều muốn chăm chỉ học hành vì cô giáo, và chúng tôi không biết rằng trong thời gian đó, chúng tôi học được rất nhiều. Nếu tôi có thể chỉ bằng một nửa của cô giáo ấy, tôi cũng có thể tạo sự khác biệt trong cuộc đời học sinh.
Bà nghĩ đâu là thử thách lớn nhất cho học sinh đang học Anh Ngữ?
Dậy học không phải là điều khó. Với tôi, sự thử thách là những quan niệm sai lầm của người ta về chương trình song ngữ. Tôi nghĩ một trong những sai lầm lớn nhất là chúng tôi không dậy tiếng Anh – chỉ tiếng Tây Ban Nha thôi. Và học sinh phải xây dựng trên ngôn ngữ đầu tiên, nhưng giáo chức dậy ngôn ngữ thứ hai bên trên tiếng mẹ đẻ. Có nhiều loại chương trình song ngữ cho các học sinh.
Con của bà hiện thời theo học trường Tiểu Học Briargrove. Điều gì bà sẽ khuyên các con để chúng đạt được lợi ích tối đa khi ở trường?
Tôi sẽ nói chúng cần phải tận dụng mọi cơ hội được đưa ra cho chúng. Phải biết trong trường có những chương trình gì. Trường Briargrove có cuộc thi “Name That Book”, để giúp học sinh đọc sách. Một số trường có chương trình “Odyssey of the Mind”, rất thách đố học sinh. Năm thứ hai của tôi ở đây, tôi tham dự cuộc thi đánh vần và tôi đứng hạng năm. Hãy tìm hiểu xem trường cung cấp những gì, học sinh thích điều gì, và hãy tận dụng những cơ hội đó.