Giáo chức trường Crockett vun xới các học sinh nghệ sĩ, từng em một

Trong tuần này, mục “I am HISD”, để đề cập đến các học sinh, cựu học sinh, nhân viên, và các phần tử khác, Geetha Thomas, một giáo chức trường Tiểu Học Crockett nói về việc làm thế nào chương trình vẽ sau khi tan học của bà đang tạo nên một dòng suối nghệ sĩ, tại sao nhiều tranh vẽ của học sinh của bà được chọn làm thiệp ngày lễ của học khu, và điều gì đưa đến chủ đề chung trong các tranh nộp dự thi.

Bà vừa mừng mười năm làm việc trong HISD. Có phải bà chỉ dậy học ở Crockett? Bà đến với khu học chánh như thế nào?

Đúng, tôi vừa tròn mười năm tại Crockett và cảm thấy rất sung sướng. Tôi tiếp tục dậy lớp năm và được trao cho cơ hội để phục vụ như một giáo chức chính trong việc đọc sách, như một chủ tịch cấp lớp, và còn dậy Anh Ngữ là Ngôn Ngữ II (ESL).

Tôi dậy học ở Trung Đông—ở Riyadh, Saudi Arabia, tại trường American International School—cho đến khi các biến cố đau thương như Cuộc Chiến Iraq đã đưa tôi đến Houston, nơi con gái tôi sinh sống. Bà hiệu trưởng cũ, Elida Troutman, đã mướn tôi vào công việc này.

Theo hệ thống email của học khu, bà dậy Anh Ngữ là Ngôn Ngữ II, nhưng tôi nhớ, chính thức bà là một giáo chức nghệ thuật.Bà dậy cả hai hay đã đổi môn dậy?

Chính yếu tôi là một giáo chức thường lệ, nhưng sau khi thấy có nhiều nhu cầu cho các em học sinh học Anh Ngữ, tôi lấy chứng chỉ ESL. Lớp năm của tôi được phân chia, nên tôi dậy đọc sách vào ban ngày và dậy vẽ trong các chương trình sau khi tan học. Học vẽ sẽ giúp sự tự tin, kỷ luật tự giác, sự kiên nhẫn, và biết cách tạo ra nhiều ấn bản dẫn đến sự thành công học vấn.

Trở về thập niên 2000, học sinh dưới sự hướng dẫn của bà đã thắng được cuộc thi vẽ thiệp ngày lễ của học khu trong bốn năm liền. Bà nghĩ tại sao có điều đó? Bà đã dậy gì để học sinh có các bức tranh thật ngoại hạng? Có kỹ thuật gì đặc biệt không?

Triết lý dậy nghệ thuật của tôi cho trẻ em thì thật đơn giản: để hấp dẫn và hứng khởi với các kỹ thuật và chủ đề hợp với lứa tuổi, mà nó sẽ giúp phát triển cách làm việc tích cực, sự linh động, và hãnh diện trong công việc hoàn thành.

Tôi dậy kỹ thuật vẽ cho từng em một. Học sinh và tôi ngồi cạnh nhau và vẽ cùng một đề tài. Các em xem, học, và lập lại tiến trình một cách liên tục và kết quả sau cùng là một sản phẩm lạ lùng. Giờ đây các em trở nên những học sinh tiến bộ và giúp các học sinh khác với cùng một kỹ thuật, trong khi tôi dậy các học sinh khác. Kỹ thuật này mất nhiều thời giờ, nhưng rất hữu hiệu. Học sinh cho thấy sự hăng say vì các em được phép vẽ đề tài lựa chọn. Thứ Năm là “ngày nghệ thuật tự do” – bất cứ đề tài gì, bất cứ chất liệu gì (mầu nước, sơn dầu), bất cứ kỹ thuật gì, và tốt nhất là vẽ với chúng bạn.

Nếu tôi còn nhớ, ba trong bốn học sinh đó vẽ người tuyết. Có phải đó là bà đề nghị hay chúng tự nghĩ ra?

Thật thú vị! Tôi không nhận ra điều ấy cho đến bây giờ là ba tấm tranh thắng giải đều vẽ người tuyết. Tuy nhiên, tôi còn nhớ là Noe, một học sinh lớp bốn có mẹ chết vì ung thư. Noe thừa hưởng các khả năng của mẹ, và để khuây khỏa, nó đến lớp vẽ hàng ngày để vẽ. Khi tôi đưa nó vào cuộc thi vẽ thiệp ngày lễ, nó muốn vẽ một trái địa cầu bằng tuyết, vì mẹ nó thích địa cầu bằng tuyết. Nó vẽ hai người tuyết trong trái địa cầu, nó nói đó là nó và mẹ nó. Tôi còn nhớ mang máng một học sinh khác, em đến Chicago lần đầu tiên và làm người tuyết ở đó. Đó là sự cảm hứng của nó.

Quá khứ về nghệ thuật của bà là gì? Bà có theo đuổi các chương trình sáng tạo riêng không? Tác phẩm của bà được nhận biết như thế nào?

Tôi không chính thức học về nghệ thuật, nhưng tôi cảm thấy hứng khởi mỗi khi có cơ hội để sáng tạo. Trong tiến trình ấy, tôi cảm thấy hoàn tất và thỏa mãn, cũng như tưởng tượng ra sự hứng khởi khi người khác thấy được tranh vẽ của tôi.

Nhưng từ khi tôi dậy vẽ mỗi ngày một giờ, hàng ngày, điều đó đã đủ cho tôi. Tôi thích trưng bày tác phẩm của học sinh hơn là của tôi. Các tác phẩm của học sinh của tôi xuất hiện trong cuộc diễn hành Art Car Parade và trong tổ chức Houston ROXX, và thắng các giải thưởng của Houston Livestock Show & Rodeo, Air Alliance Houston, Torani, và Tar Wars.

Về phương diện nghề nghiệp, tôi được vinh dự là Giáo Chức trường Crockett của Năm, Giáo Chức ESL của Năm, và bây giờ, Giáo Chức Hiệu Năng Cao.

Bà có dự định ở lại HISD? Bà thích gì nhất khi dậy học?

Cho đến bây giờ, HISD là nhà của tôi, nhưng tôi mơ khởi sự một phòng nghệ thuật và sẽ là nơi thân mật để dậy trẻ em các bài học phong phú và hứng khởi về nghệ thuật. Tôi phải nói rằng phần thích nhất khi dậy học là mở mang tâm trí và linh hồn các em, trao truyền kiến thức, và ảnh hưởng đến tương lai, nhưng chưa được vậy. Tôi thích nhất là dậy những gì tôi yêu thích và làm cho học sinh cũng yêu thích điều đó.