Tôi quên đi sự đau đớn ở đầu gối càng lâu nếu có thể – có lẽ nó sẽ kéo dài. Tôi ngừng bước lên cầu thang khi đi làm. Tôi tránh ngồi ghế thấp vì phải đứng lên mà không thể không đau đớn. Nhưng rồi, thực tế đi vào. Tôi đã dự định giải phẫu lần đầu trong hai lần giải phẫu để thay thế đầu gối mà bác sĩ của tôi thúc giục tôi nhiều năm. Vào thứ Hai, ngày khai giảng, là tuần thứ ba kể từ ngày tôi giải phẫu. Việc phục hồi khó khăn, và dường như tôi không thể đi trong hành lang với các hiệu trưởng khi họ chào đón các học sinh đến với niên khoá 2015-2016.
Nhưng điều đó không sao. Tôi biết là với sự chăm chỉ, và sự hỗ trợ của gia đình, bạn hữu và người săn sóc, tôi sẽ mạnh hơn trước. Tôi biết sau cái đau tạm thời sẽ đến sự vững mạnh lâu dài. Nó cũng giống như điều khiển một khu học chánh. Nếu chúng ta muốn sự việc tốt hơn, chúng ta phải sẵn sàng chịu đựng một số khó khăn ngắn hạn.
Một vài ngày sau khi giải phẫu, chúng ta biết rằng HISD đã chiếm được hạng “Met Standard” từ Cơ Quan Giáo Dục Texas và 29 các trường của chúng ta đã chiếm được số xếp hạng đặc biệt tối đa vì thành tích hàng đầu trong suốt niên khoá 2014–2015. Chúng ta cũng biết rằng học sinh trong nhiều trường của chúng ta đang gặp khó khăn để đạt được những kỳ vọng mà chúng ta đặt ra cho các em.
Việc này đánh dấu năm thứ bẩy tôi làm việc trong HISD, và tôi hãnh diện về sự chăm chỉ của chúng ta để bảo đảm mọi học sinh ra trường đều được thành công trong đời. Chúng ta đã có những quyết định khó khăn và chúng ta không sợ để kéo dài sự đau đớn ngắn hạn vì con em của chúng ta. Ở Houston, chúng ta biết rằng quên đi những khó khăn sẽ không làm chúng biến mất. Vào thứ Hai, khi các học sinh tiến bước trên đường học vấn, các em sẽ không cô đơn. Các hiệu trưởng tận tụy, các giáo chức và nhân viên hợp thành Nhóm HISD sẽ ở đó với các em, đem cho các em sự khích lệ bất cứ khi nào các em vấp ngã. Cũng như những học sinh đó, chúng ta hãy đưa mắt nhắm đến một ngày trong tháng Năm khi chúng ta bước lên đài tốt nghiệp trên đôi chân được vững mạnh hơn qua cơn đau chút ít.