Lời Tòa Soạn: 27 tháng Hai đến 3 tháng Ba là Tuần Lễ Trường Công Lập Texas, và chúng tôi cử hành bằng việc chia sẻ những câu chuyện cá nhân trong toàn thể HISD về việc làm thế nào giáo dục công cộng giúp học sinh thành công. Hãy gửi tin tweet cho chúng tôi tại @HoustonISD và cho biết sự giáo dục công cộng ảnh hưởng tích cực thế nào đến quý vị và đời sống học sinh, dùng hashtag #PowerofPublic.
Hla Aye được 2 tuổi khi nhà của em ở Myanmar, trước đây là Miến Điện, bị tiêu hủy bởi cuộc nội chiến kéo dài cả chục năm và gia đình em phải ở trong trại tị nạn mà thực phẩm hiếm hoi và không có nước sạch. Cha của em nộp đơn xin giấy nhập cảnh Hoa Kỳ, và cả gia đình em đã được chào đón ở phi trường bởi một thông dịch viên và một người bảo trợ, họ đã tặng cho gia đình một số tiền đủ để sống trong một tháng.
“Bố mẹ em kiếm được việc làm,” Hla nói. “Mẹ em khuyến khích em hãy chăm chỉ học hành.”
Khi Hla ghi danh lớp một, em không quen ai, và không biết tiếng Anh. Một trang mạng đã giúp Hla tự học Anh Văn, nhưng chính tại trường Trung Học Fondren mà em thực sự tìm thấy tiếng nói của mình – và một mái nhà mới.
“Các học sinh khác cũng đang đối diện với những khó khăn như em, vì thế chúng em quen nhau,” học sinh lớp tám nói. “Em cảm được sự đa dạng của trường này khi chúng em có thể chia sẻ câu chuyện đời mình, chúng em đến từ đâu, và có thể cảm nghiệm được những gì của người khác.”
Môi trường đầy khích lệ đó đã thúc giục Hla bước vào văn phòng chính và nói với các nhân viên là em muốn đọc thông cáo vào buổi sáng.
“Chúng tôi thử em ngay tại chỗ,” Điều Hợp Viên Magnet là Melodye Montgomery nói. “Em có nhiều cá tính và rất tự tin khi em nói.”
Các nhân viên yêu cầu em giới thiệu chương trình trong ngày lãnh đạo của họ. Em đã giới thiệu các diễn giả và điều hợp nhóm. Điều này đưa em đến việc giới thiệu chương trình khi trường kỷ niệm 50 năm thành lập. Hla hy vọng sử dụng các khả năng của những người đó vào một nghề trong thương mãi và tiếp thị. Em mơ ước vào trường Harvard.
Cách đây không lâu, một học sinh hỏi Hla tại sao em đến Hoa Kỳ.
“Em nói đời sống ở Miến Điện không tốt, và em đến Hoa Kỳ để có đời sống tốt hơn. Họ hỏi em sự khó khăn như thế nào. Em nói nó thật khó, nhưng em vẫn phải đương đầu với sự sợ hãi và vượt qua những trở ngại – và quý vị có thể đương đầu với bất cứ trở ngại nào quý vị muốn.”