Một dòng xe len lỏi qua bãi đậu xe của trường Tiểu Học Atherton, đi vào đường Rawley, và kéo dài đến gần công viên Boyce-Dorian – bấm còn inh ỏi khi họ đến gần hàng đầu.
Nhưng vào buổi chiểu thứ Sáu ngập nắng ấy, các xe này không phải để đến đón học sinh hay một loại kẹt xe khác. Với các dấu hiệu và bong bóng họ hoan hô Ts. Albert Lemons, ông nghỉ không còn là hiệu trưởng trường Atherton sau 55 năm với HISD.
Ban giám đốc và nhân viên trường Atherton đã tổ chức một loại diễn hành bằng xe để chúc mừng, với rất nhiều phần tử cộng đồng tham dự, cũng như Thị Trưởng Sylvester Turner và Tổng Giám Đốc Lâm Thời Grenita Lathan.
“Ts. Lemons đã dành 55 năm cuộc đời cho HISD,” bà Lathan nói. “Ông biết cách thiết lập các mối tương giao. Ông không chỉ chăm sóc các nhân viên, nhưng cả học sinh nữa. Ông là một hiệu trưởng ngoại hạng.”
Chính ông là một sản phẩm của HISD – ông tốt nghiệp trung học Kashmere Gardens, khoảng bốn dặm ở cuối đường – Ts. Lemons dành cuộc đời ông cho HISD và Khu Năm. Ông bắt đầu sự nghiệp là một giáo chức lớp bốn và làm việc tại nhiều trường khắp Houston trước khi là hiệu trưởng trường Atherton Elementary — hay, như ông gọi, Atherton “University” Elementary School.
Câu châm ngôn của ông “Children First” (trẻ em trước hết) trở nên một nguyên tắc hướng dẫn cho mọi người ở trường này.
“Ông ấy là Atherton,” giáo chức lớp ba là Fidella Thompson nói. “Ông ấy thường tận tụy và được thúc đẩy giúp đỡ các trẻ em này, đem cho chúng các cảm nghiệm mới mà chúng không bao giờ có được ở bên ngoài trường.”
Những nỗ lực của Ts. Lemons vượt ra ngoài lớp học. Danh sách các tổ chức mà ông từng làm việc với họ thì dài, từ Tiểu Ban Văn Hóa Khu Năm cho đến NAACP cho đến Dàn Nhạc Giao Hưởng Houston.
Công việc khó khăn trong cộng đồng được nhận biết bởi Thị Trưởng Houston Sylvester Turner, người chính thức tuyên bố ngày này là “Dr. Albert L. Lemons Day” trong thành phố. Ông Turner đã tặng bản tuyên bố này cho Ts. Lemons trong cuộc diễn hành.
“Sau một nửa thế kỷ phục vụ, tôi phải ở đây hôm nay,” Thị Trưởng Sylvester Turner nói. “Ông là một người bạn, không chỉ với tôi, nhưng với mọi người trong cộng đồng này.”
Khi được hỏi về hoạch định của ông, Ts. Lemons nói ông sẽ ngủ nhiều, xem chương trình “Family Feud”, và du hành một số nơi. Nhưng tuy quãng thời gian là một nhà giáo dục chuyên môn có thể đến lúc chấm dứt, đam mê của ông cho trường vẫn tiếp tục.
“Nếu quý vị cần tôi, hãy gọi tôi. Tôi ở ngay góc đường,” Ts. Lemons nói. “Tôi không thực sự từ giã. Tôi chỉ rút lui để nghỉ ngơi đôi chút. Nhưng tôi luôn ở đây.”