Trong ba năm qua, Carla Garcia và cô con gái 9 tuổi Kaitlyn đi lại khoảng 25 phút mỗi sáng để đến trường Tiểu Học Mitchell, bất kể họ sống ngay ở bên kia đường đối diện với trường này.
Trường Mitchell nguyên thủy thì bị hư hại không thể sửa chữa khi bão Harvey đánh trúng vào năm 2017, buộc học sinh và nhân viên phải di chuyển xa hơn chín dặm đến trường Tiểu Học Caldwell cũ – nhà tạm của họ trong ba năm qua.
Với trường Mitchell mới và được cải tiến, Garcia và Kaitlyn lại một lần nữa có thể đi bộ đến trường vào mỗi buổi sáng.
“Thật khó để giải thích cho đứa con gái về những gì xảy ra, tại sao nó phải đến một trường khác,” Garcia nói. “Nhưng chúng tôi tìm cách vượt qua điều đó. Và chúng tôi rất phấn khởi khi thấy sự tiến bộ.”
Bây giờ là học sinh lớp 4, Kaitlyn từng là một học sinh trường Mitchell từ lớp vườn trẻ. Hai mẹ con này có thói quen đi xe đạp ngang qua khu xây cất hàng ngày để thấy những gì xảy ra cho ngôi trường thân yêu của họ.
Tuy Garcia chưa được thấy sản phẩm sau cùng, bà được hé nhìn vào đồ án này và qua phim video.
“Tôi rất thích nhà ăn và thư viện. Có vẻ nó sẽ rất gọn gàng,” bà nói. “Tôi nghĩ bọn con nít sẽ rất thích đọc sách và học hành ở đó nhiều hơn nữa.”
Khi bão Harvey đánh trúng, trường Mitchell không chỉ là một cơ sở bị lụt. Phần lớn khu xóm chung quanh – kể cả nhà của bà Garcia – cũng bị lụt. Đó là một cộng đồng khắng khít mà đã đem cho bà Garcia niềm hy vọng trong thời gian đó, bà nói, khi nhận xét rằng gia đình bà thật biết ơn khi có thể trở về nhà trong vòng ba tuần lễ.
“Nhân viên trường thường gọi chúng tôi, hỏi thăm chúng tôi,” bà Garcia nhớ lại. “Cô giáo của Kaitlyn rất tốt khi gọi chúng tôi. Bà ấy gởi bản tin cho cháu, hay ngay cả dùng FaceTime để nói chuyện, chỉ để khích lệ cháu. Ngay cả cô giáo cũng gởi cho cháu những đồ qua Bưu Điện”.
Khi Kaitlyn chuẩn bị khởi sự lên lớp 4 trễ vì đại dịch, bà Garcia nói bà biết con gái của bà sẽ tiếp tục được nương tựa bởi cùng một tinh thần cộng đồng – bây giờ lại càng tốt hơn nữa khi thấy trường mới của nó đang chờ đợi ở ngay bên kia đường.