Khi thầy Nathaniel Melvin bắt đầu dạy nghệ thuật tại trường Trung Học Westbury, ông được ấn định cho một lớp học mà không có bồn nước. Với một người chuyên về điêu khắc lớn và các kỹ thuật hội họa, đó là một vấn đề.
Ông thiết lập một bồn, nhưng sau đó, cả lớp không bao giờ hoạt động theo cách ông muốn. Không đủ tủ để chất chứa đồ tiếp liệu.
Ông Melvin bây giờ dạy trong một “visual arts studio” (phòng nghệ thuật thưởng lãm) được đặc biệt thiết kế để đáp ứng các nhu cầu của học sinh. Điện mạnh có sẵn từ trên trần tại mỗi bàn học. Có nhiều chỗ rộng làm kho chứa. Quan trọng nhất – không chỉ một, nhưng ba bồn nước.
Phòng này còn nối với một mái hiên ngoài trời mà không lâu sẽ có một lò nung.
“Bước vào đây ngày đầu tiên và chỉ nhìn đến các dây điện thôi, tôi tự nhủ ‘phải, đây đúng là điều mình muốn’,” ông Melvin nói.
Phòng nghệ thuật mới này nằm trong đồ án tái chỉnh sửa trường Trung Học Westbury của Bông Phiếu 2012, nó được dùng để tái phân bổ ngân khoản để xây một nhánh lớp nghệ thuật mới trị giá $6.2 triệu và tân trang các phòng nghệ thuật hiện có của trường được xây vào năm 1961.
Hầu hết nhánh nghệ thuật đã hoàn tất hồi đầu năm nay, học sinh chiếm các chỗ mới vào tháng Mười. Nhánh mới này có đặc điểm là các phòng lớn cho ban nhạc với các phòng tập nhỏ, cũng như phòng dương cầm, phòng nhạc jazz và tây ban cầm, và một phòng sửa chữa nhạc cụ.
Những bổ sung khác gồm một phòng diễn thuyết và tranh luận, các phòng học vũ có tủ, và nâng cấp các “black box theater” hiện thời.
Đại dịch đã giới hạn cách sử dụng những chỗ có thể sử dụng bây giờ, và một số chỗ vẫn còn đang sửa chữa. Nhưng điều hợp viên magnet của trường Westbury là Natalie Fischer nói bà vui mừng với những cơ hội mới mà họ sẽ cung cấp cho học sinh.
“Nó gia tăng nhu cầu của chương trình magnet,” bà Fischer nói. “Nó mở rộng những gì học sinh có thể truy cập và sự hệ trọng của nó. Nó sẽ mở ra nhiều cánh cửa mà trước đây không có.”
Kết thúc đồ án này là thính đường đã cũ 59 năm của trường. Việc thiết lập một hệ âm thanh mới thì gần xong, với dàn đèn mới, ghế có đệm, thảm, và sơn xanh và xám phản ánh sự tự hào của trường đã được trưng bày.
Tuy thính đường được tân trang, Hiệu Trưởng Jerri Nixon nói ảnh hưởng toàn thể thì chưa cảm thấy cho đến khi những giới hạn về khoảng cách thể lý được thu hồi.
“Khi chúng tôi có thể lấp đầy khoảng trống với âm thanh, học sinh, và sự trình diễn, đó là khi nó có vẻ sống thực,” Nixon nói.