Khi các học sinh lớp 12 trường “East Early College High School” trong nón áo mầu đen diễn hành vào vận động trường Dyer, họ được hoan hô và khen ngợi từ gia đình và bạn hữu.
Các học sinh này quy tụ để cử hành lễ tốt nghiệp và người mẹ hãnh diện là Josefina Zuniga không thể nào thiếu vắng được.
“Cha mẹ nào cũng muốn điều tốt nhất cho con cái,” bà nói, khi cổ vũ con gái của bà, cô Ashley Quintero, đang bước vào vận động trường và tiến đến chỗ ngồi.
Sự tốt nghiệp là một thành quả lớn cho các học sinh trung học. Nhưng với nhiều học sinh, sự thành công của họ được củng cố bởi các cha mẹ tận tụy và các phần tử gia đình khác là những người hỗ trợ họ trên cuộc hành trình.
Con đường tốt nghiệp của Quintery thì không dễ. Gia đình em vừa mới chấm dứt tân trang và sửa chữa căn nhà bị thiệt hại vì bão Harvey thì đại dịch COVID-19 xảy đến. Cả hai cha mẹ của em đều bị nhiễm.
Ashley và hai người anh khác – cũng tốt nghiệp trường East Early – thay phiên nhau chăm sóc cha mẹ được bình phục. Sau khi khỏe hơn, các triệu chứng của độc tố này đã trở lại.
“Điều đó làm con cái lo sợ,” bà Zuniga nói. “Chúng tôi được chủng ngừa. Sau đó, chỉ một vài tuần sau, cơn bão mùa đông xảy đến. Không gì cản trở tôi lo cho các con.”
Qua tất cả những điều đó, bà khích lệ các con hãy tập trung vào việc học hàng ngày. Và đó đúng là điều Quintero thi hành.
Là một trong 11 học sinh được chọn bởi Tổng Giám Đốc Lâm Thời Ts. Grenita Lathan để được nhận học bổng
“Superintendent Scholars”, Quintero có thể kể ra một danh sách các hoạt động và thành tích – kể cả kiếm được 60 giờ tín chỉ đại học – mà nó kết thúc năm lớp 12 của em.
Quintero sẽ đi làm mùa hè này trong chương trình Công Việc Hè của thành phố Houston trước khi vào Đại Học Houston trong mùa thu.
“Em biết ơn cha em, và nhất là mẹ em,” em nói. “Mẹ em thúc đẩy em hãy trở nên chính mình.”
Khoác trên người những giải danh dự, khăn choàng “National Honor Society”, và nón tốt nghiệp, Quintero đã bước ngang khán đài vào sáng thứ Bảy. Khi em nhận bằng trung học, cả gia đình reo hò và vỗ tay, tiếng hoan hô vang dội cả vận động trường.
Bà Zuniga thú nhận rằng bà sẽ không còn được chở con gái đến các trận đá banh, thực tập nhóm vận động, và làm việc tình nguyện. Nhưng bà cảm động khi chứng kiến sự thành công của con mình.
“Chúng tôi rất hãnh diện về Ashley và sự quyết tâm của nó,” bà Zuniga nói và mỉm cười.