Học sinh ở New Jersey được hứng khởi tìm đến HISD sau bão Harvey

Cũng như hàng triệu người khác trên toàn quốc, Aleyna Kilic, một học sinh lớp bẩy ở Jersey City, NJ, đã theo dõi tin tức về Bão Harvey và không thể tin nổi sự thiệt hại mà cơn bão đã gây ra.

Thay vì nghĩ rằng, “ai đó phải làm một số việc,” Kilic biết rằng đích thân cô phải tiếp tay.

Vì không rõ phải hành động thế nào tốt nhất, cô đến với vị cố vấn ở trường là Shanelle Muse của “The Learning Community Charter School”. LCCS là một trường PK-8 với 585 học sinh đến từ khắp nơi trong Jersey City, là thành phố đa dạng nhất trên toàn quốc.

Bà Muse, người dậy học Kilic trước đây, nói rằng một đồ án phục vụ cộng đồng trước đây về cách quyên tiền cho Southern Sudan có thể “đã nẩy sinh trong đầu em.”

“Nhưng chúng tôi không thể dành công trạng này cho mình,” bà Muse nói. “Là một trường, sứ mệnh của chúng tôi ảnh hưởng đến một học trình được dựa trên nhu cầu và sở thích của mọi học sinh, cho nên khi thấy học trình của chúng tôi hữu hiệu và mở rộng sự giao tiếp của chúng tôi, đó là một điều tốt.”

Bà Muse gửi Kilic đến bà Jennifer Hughes, giám đốc phát triển học đường, bà này trông coi việc gây quỹ toàn trường, và cả hai đưa ra một kế hoạch.

“Chúng tôi nói về việc những người được tặng phẩm sau một thảm họa thường phải qua nhiều trở ngại, và làm thế nào tiền được sử dụng tốt hơn,” bà Hughes nói. Họ quyết định tìm một trường tiểu học ở vùng Houston để các học sinh trong Jersey City liên lạc với các trẻ em có nhu cầu ở Texas.

Bà Hughes giúp Kilic tìm thông tin trên mạng về các trường trong HISD và đã liên lạc với “Family And Community Empowerment” (FACE) của HISD. Sau khi duyệt qua một số trường bị ảnh hưởng, trường Tiểu Học Mitchell – một trong những trường bị thiệt hại nặng nhất và phải dời chỗ vì bão Harvey – là trường cần giúp đỡ.

“Em muốn tiếp tay vì em biết em không thể ngồi đó và không làm gì cả,” Kilic nói. “Em cũng tìm tòi và thấy nhiều đồ tiếp liệu sau cùng bị bỏ quên trong các nhà kho và người ta không có được các đồ họ cần, điều đó khiến em càng muốn giúp đỡ họ hơn nữa.”

Kilic quyết định tổ chức các nơi bán bánh – một ở Thành Phố Nữu Ước nơi cha mẹ có một tiệm tạp hóa, một ở bên ngoài trường, và một trong công viên.

Kilic biết là quy luật y tế tiểu bang không cho phép em bán bánh trong công viên. Em vận động khoảng một chục học sinh khác là người nướng bánh, bán bánh, và tổ chức. Em gửi một email cho Thị Trưởng Thành Phố Jersey là ông Steven Fulop, kiếm được một số tiền từ nhà chính trị này và một ghi chú trong email rằng “cảm ơn em vì những gì em đang làm.”

Sau cùng, Kilic và nhóm này đã kiếm được $1,324.55.

“Em học được rằng em phải lãnh trách nhiệm và trở nên người đứng đầu, nhưng đồng thời phải biết chắc là mọi người muốn tham gia,” Kilic nói, em còn thuộc về nhóm chạy đua, câu lạc bộ toán, ban đại diện học sinh, hướng dẫn chiêm niệm, và dậy kèm các học sinh nhỏ. “Em vui thích việc này vì chắc chắn đó là một cảm nghiệm mới cho em, và em chưa bao giờ làm như vậy”.