José Saenz trở về trường cũ chỉ năm năm sau khi tốt nghiệp ở đây
Trong tuần này mục “I am HISD”, để đề cập đến các học sinh, cựu học sinh, nhân viên, và các phần tử khác của học khu, José Saenz giải thích tại sao anh không thể không trở về trường cũ. Saenz đã theo học trường Austin High School và tham dự trong chương trình dậy học của trường này. Anh tốt nghiệp năm 2003, và hiện là một giáo chức tại trường Austin HS. Với sự kiện là anh cũng đã gặp người vợ của anh khi học lớp chín ở đây, hiển nhiên rằng, với Saenz, mọi con đường đều dẫn đến Austin.
Anh tốt nghiệp trường Austin năm 2003, và anh đã trở lại như một giáo chức. Anh làm gì sau khi tốt nghiệp, và điều gì đã đưa anh trở lại?
Khi sắp sửa xong lớp 12, tôi đã có ý định trở nên một giáo chức. Tôi theo học Đại Học Houston vào mùa thu 2003 và môn chính là lịch sử. Tôi cũng trải qua chương trình giáo dục ở đây. Sinh viên được yêu cầu làm một số giờ quan sát và một lục cá nguyệt dậy học. Tôi thỉnh cầu trường Austin là địa điểm cho cả hai việc này. Vì khi tốt nghiệp, tôi rất muốn trở về Austin để dậy và có cợ hội để việc dậy học này giúp tôi quyết định. Tôi cảm thấy là tôi có thể liên hệ với các học sinh đến từ cùng một khu xóm và có cùng nhiều cảm nghiệm đời sống. Tôi bắt đầu làm việc ở Austin năm 2008 và ngay cả trở lại UH khi đang làm việc vào 2010 để lấy bằng cao học về học trình và giảng dậy trong ngành xã hội học.
Khi anh ở trường Austin, có giáo chức nào anh coi như gương mẫu không?
Có một vài giáo chức ở trường Austin là các gương mẫu và thực sự giúp tôi sửa đổi nhiều thói quen xấu từ trung học I cấp mà nó gây trở ngại cho tôi. Tôi nghĩ khi là một giáo chức, tôi phải vay mượn và pha trộn nhiều phương pháp mà các giáo chức đó đã sử dụng với tôi, cũng như các phương pháp tôi học được sau nhiều năm để giúp tôi trở nên giáo chức tốt nhất mà tôi có thể.
Sao anh quyết định là một giáo chức?
Lúc đầu, tôi định theo học trường Texas A&M; tôi đã được nhận vào chương trình kỹ sư. Khi thực tập tại trường Tiểu Học Cage cho chương trình magnet của Austin, tôi được giới thiệu với một giáo chức từng là kỹ sư và đã bỏ nghề đó để trở nên một giáo chức. Ông ấy nói với tôi là điều quan trọng nhất cần nhớ là chọn một nghề vui thích và không chỉ vì đồng tiền. Ông nói, ông không thích thức dậy mỗi sáng khi là một kỹ sư và điều đó đã thay đổi khi ông trở nên một giáo chức. Càng suy nghĩ về điều đó, tôi càng nhận ra lý do tôi muốn theo đuổi nghề kỹ sư là vì khả năng tài chánh có thể kiếm được. Tôi cũng bắt đầu nghĩ về thời gian của tôi ở trường trung học và một số thách đố phải đương đầu. Tôi không phải là học sinh giỏi ở trung học I cấp và thường gặp trở ngại. Có những giáo chức nói với tôi rằng tôi sẽ không thành đạt được điều gì cả và vì có một lối sống xấu tôi không bao giờ thành công. Nghĩ lại những điều này, điều đó đã thúc giục tôi trở nên một giáo chức và không chỉ để chứng minh là người ta sai, nhưng để có cơ hội ảnh hưởng tốt đến các học sinh giống như tôi.
Anh từng dậy các môn xã hội học và lịch sử ở mọi cấp lớp. Điều anh thích nhất khi dậy học là gì?
Nếu phải chọn điều thích nhất khi dậy học, có lẽ đó là được liên hệ với học sinh và có ảnh hưởng đến không chỉ quan niệm về học hành nhưng còn về đời sống cách tổng quát. Khi học sinh cảm thấy thoải mái nói chuyện với tôi là giáo chức về những khó khăn, mục tiêu đời sống, và những tham vọng của họ, thật sung sướng khi biết là các em tin tưởng nơi tôi và tôn trọng tôi đủ để muốn tôi hướng dẫn. Vì tôi cũng đến từ một quá khứ như nhiều học sinh ở Austin, tôi cảm thấy có bổn phận phải cố gắng và giúp đỡ càng nhiều nếu có thể, không chỉ về học hành, nhưng còn về đời sống cá nhân.
Thật không dễ để trở nên một giáo chức thành công và có hiệu quả. Giá trị chính yếu nào đã giúp anh nhiều nhất trong hành trình từ học sinh đến giáo chức?
Sự tôn trọng. Ý tưởng về sự tôn trọng hỗ tương thường là giá trị cốt yếu đã giúp tôi rất nhiều. Nhiều giáo chức mà tôi không đồng ý khi còn là học sinh cũng mong đợi sự tôn trọng mà tôi không có. Khi trở nên một giáo chức, đó là điều tôi tự nhủ là mình sẽ không vướng phải. Tôi thường nói trong ngày nhập học về sự tôn trọng hỗ tương. Tôi nói với các học sinh rằng tôi sẽ luôn đối xử họ với sự tôn trọng và tôi cũng mong đợi được tôn trọng lại. Nhất là ở trung học II cấp, học sinh cảm thấy họ là những “người lớn” và muốn được đối xử như vậy. Tôi nghĩ nhiều lần, nếu tôi cho họ thấy sự tôn trọng mà tôi muốn khi nói chuyện với họ, các em sẽ đáp trả trong một lối đối xử tốt. Tôi nghĩ ý tưởng tôn trọng hỗ tương là một trong những lý do chính tại sao tôi không gặp nhiều khó khăn trong khi dậy học.
Kỷ niệm nào hay giây phút nào đáng nhớ nhất với trường Austin?
Gặp được vợ tôi khi học lớp chín.