Trong “I am HISD” tuần này, để đề cập đến các học sinh, cựu học sinh, nhân viên, và các phần tử khác trong nhóm, Thẩm Phán Tối Cao Pháp Viện Texas (và cựu học sinh trường Austin) Eva Guzman nói về việc được bổ nhiệm vào tòa tối cao bởi Thống Đốc Rick Perry hôm 8 tháng Mười, 2009, sự quan trọng của người dìu dắt, và đam mê của bà khi cải thiện đời sống trẻ em.
Bà theo học các trường của HISD là Lantrip Elementary và Jackson MS trước khi tốt nghiệp từ trường Austin HS năm 1979. Những kinh nghiệm trong HISD đã giúp gì cho sự thành công của bà?
Tôi rất biết ơn nhiều vị giáo chức và vị cố vấn phi thường đã dẫn dắt tôi trong những năm ở HISD. Sự giáo dục tôi nhận được là bước đầu trên con đường giáo dục và nó đã đưa tôi đến những nơi mà tôi chưa bao giờ mơ tưởng khi còn nhỏ. Có những giáo chức HISD mà tôi quý mến cho đến ngày nay, vì họ không chỉ dậy tôi học vấn mà còn những điều quan trọng trong cuộc đời.
Bà có thể nói thêm đôi chút về những người dìu dắt, là người mà bà coi là rất quan trọng?
Chính mắt tôi nhận thấy sự khác biệt mà một người dìu dắt tận tâm có thể ảnh hưởng đến cuộc đời người trẻ. Các người dìu dắt cung cấp sự hướng dẫn và khuyên bảo và thấy được các khả năng mà học sinh không thể thấy. Tôi được thành công là nhờ những lời khuyên vô giá từ các bạn thân và người dìu dắt. Tôi từng hành nghề luật 10 năm khi một vài người dìu dắt khuyên tôi nộp đơn để trở thành một quan tòa của Tòa Án Gia Đình Quận Harris. Có khoảng 20 người nộp đơn, và 11 ngày sau khi phỏng vấn, tôi biết là tôi được nhận! Thật phấn khởi để đến Austin và được tuyên thệ bởi Thống Đốc lúc đó là George W. Bush.
Bà là người nữ đầu tiên nói tiếng Tây Ban Nha trong Tòa Án Tối Cao Texas. Điều đó xảy ra như thế nào, và bà đã khởi sự thế nào trong lãnh vực luật pháp?
Khi học về thương mãi tại Đại Học Houston, tôi có ý thích về luật, một phần là vì kinh nghiệm của cha mẹ với một luật sư và một phần là vì các chương trình TV phổ thông lúc đó như “LA Law,” trong đó phụ nữ được trình bày ngang bằng với đàn ông về nghề luật. Tôi được bổ nhiệm vào tòa này bởi Thống Đốc Rick Perry vào tháng Mười 2009 để lấp một ghế trống và sau đó thắng được chức vụ này trong cuộc bầu cử tháng Mười Một 2010. Trước đây, tôi là người phụ nữ đầu tiên nói tiếng Tây Ban Nha phục vụ Tòa Phúc Thẩm 14 của Quận Harris và là thẩm phán xét xử của Tòa Án Gia Đình Quận Harris.
Bà nghĩ gì khi là một tấm gương cho các phụ nữ khác?
Tôi hy vọng rằng sự phục vụ tại tòa của tôi sẽ linh hứng người trẻ cách nào đó, nhất là phụ nữ trẻ, để theo đuổi giấc mơ của họ. Nhưng ngoài ra, tôi hy vọng rằng công việc của tôi sẽ thúc giục các phụ nữ cố đạt được các khả năng cao nhất của họ.
Bà khuyên gì cho các thiếu nữ hoặc phụ nữ đang mơ ước một nghề trong ngành luật?
Lời khuyên tốt nhất tôi có thể cho họ là các phụ nữ nào thích trong ngành luật pháp hãy kiên trì theo đuổi và tìm kiếm những người dìu dắt để giúp họ lèo lái qua thủ tục LSAT. Và, trước sự khan hiếm của các luật sư người Châu Mỹ La Tinh ở các tòa án cao cấp và số luật sư này còn ít ở Hoa Kỳ – khoảng 1.3% số luật sư ở Hoa Kỳ là người Châu Mỹ La Tinh hoặc chỉ hơn 13,000 người trong tổng số 1,000,000 luật sư Hoa Kỳ – tôi hy vọng hành trình của tôi sẽ khích lệ thêm các phụ nữ Châu Mỹ La Tinh bước vào ngành luật.
Bà từng tham dự nhiều tổ chức để giúp đỡ trẻ em. Điều đó khởi sự lúc nào? Và tại sao lại quan trọng để các em phục vụ cộng đồng?
Việc tôi thích phục vụ cộng đồng được phát sinh từ nhu cầu mà tôi nhận thấy trong chính cộng đồng của tôi. Ở đại học, tôi là một phần tử của tổ chức đặc biệt chú trọng đến việc phục vụ cộng đồng. Khi là một luật sư trẻ, tôi cũng tham gia các tổ chức phục vụ cộng đồng. Khi là một thẩm phán, tôi làm việc trong ban giám đốc của nhiều tổ chức vô vị lợi.
Trẻ em phải tham gia sinh hoạt cộng đồng, bởi vì điều đó dậy các em những bài học quan trọng và các nguyên tắc sẽ giúp hình thành con đường của chính các em. Tổng Thống Theodore Roosevelt đã từng nói, “Hãy làm điều bạn có thể, với những gì bạn có, ở nơi bạn đang sống.” Tôi nghĩ đó là lời khuyên tốt cho học sinh. Tôi tin rằng tất cả chúng ta đều có khả năng tạo sự khác biệt, bất kể nguồn năng của chính chúng ta.
Bà nhận được nhiều giải thưởng. Giải thưởng nào bà hãnh diện nhất?
Khi tôi 15 tuổi, tôi nhận được một công việc mùa hè qua “SER Jobs for Progress”. Năm nay, tôi nhận được giải thưởng “Community Leader Award” cũng của SER. Bước qua ngưỡng cửa SER sau nhiều thập niên và được vinh dự bởi tổ chức này, điều đó thật ý nghĩa. Giải thưởng này đối với tôi là một cô đọng sức mạnh của giáo dục và ảnh hưởng của cộng đồng.
Bà muốn di sản để lại sẽ là gì?
Tôi hy vọng rằng tôi sẽ được ai đó nhớ đến như một người đã tạo sự khác biệt trong cộng đồng và cải tiến đời sống người khác, nhất là trẻ em.