Trong tuần này, mục I am HISD, để đề cập đến các học sinh, cựu học sinh, nhân viên, và các phần tử nhác, Quản Lý Xin Tài Trợ (và cựu học sinh Madison) Annetra Piper nói về việc bà đi từ lớp đến văn phòng trung ương, tại sao bà cảm thấy phải trả ơn cộng đồng, và sự nghiệp tương lai là gì.
Bà từng làm việc cho khu học chánh đến nay là ba thập niên. Có phải lúc nào bà cũng làm việc trong “Grant Development” (xin tài trợ)?
Không. Lần đầu tiên khi đến khu học chánh năm 1983, tôi là một giáo chức dậy sử ký tại trường Trung Học Dowling. Nhưng tôi thường thích làm những việc phụ trội cho học sinh, do đó tôi khởi sự một chương trình vào ngày thứ Bẩy được gọi là “Youth at Risk”. Dù cái tên là như thế, các em đã tham gia. Người phụ tá tổng giám đốc lúc bấy giờ hỏi tôi là chúng tôi được trả bao nhiêu để điều hành chương trình ấy, và khi tôi nói với ông là chúng ta không được trả, ông hỏi tôi tại sao lại làm điều đó. Và tôi nói, “Bởi vì điều ấy cần thiết.”
Một vài năm sau, tôi trở nên điều hợp viên chương trình 21st Century Community Learning Center tại trung tâm giáo dục E. O. Smith, chương trình này đến với cộng đồng và làm việc với các em. Khi chương trình đó chấm dứt, tôi sang trường Trung Học Long làm điều hợp viên cho chương trình 21st Century của trường này.
Vậy làm thế nào bà lại làm trong sở Grant Development?
Khi ở trường Long, tôi gặp Ada Cooper, cựu quản lý của sở, và bà biết đến công việc của tôi và lòng yêu mến của tôi với công việc, do đó bà yêu cầu tôi đến đây. Bà nghỉ hưu khi tôi làm quản lý vào năm 2004, và phần còn lại, khi người ta nói, là lịch sử.
Điều đó có nghĩa bà trong chức vụ hiện thời khoảng một thập niên. Trong thời gian đó, bà đã kiếm được bao nhiêu tiền để hỗ trợ cho các chương trình trong học khu? Và sở của bà kiếm được bao nhiêu tiền hàng năm?
Trong sự hợp tác với những người làm chủ các chương trình (tỉ như Phòng Chọn Trường), tôi có thể nói khoảng $500 triệu trong 10 năm qua. Tôi rất yêu thích khi người ta biết họ muốn làm gì và họ muốn các chương trình của họ sẽ như thế nào. Điều đó làm cho công việc dễ dàng. Hiện thời, chúng tôi kiếm được khoảng $80 triệu trung bình hàng năm, nhưng khi tôi mới khởi sự, nó chỉ khoảng $35 triệu một năm.
Điều bà thích nhất về công việc của bà là gì?
Kiếm được tiền! Tôi có một thời kỳ thực sự ganh đua, và tôi thích sự sáng tạo. Chúng tôi được phép sáng tạo khi viết, và chúng tôi phải lắng nghe những người mà chúng tôi làm việc với họ và nghiên cứu các ý tưởng sáng tạo để xem có phù hợp với chúng tôi không, sau đó sửa đổi để trở nên có lợi cho học sinh.
Tại sao việc cung cấp cơ hội cho người trẻ lại quá quan trọng đối với bà?
Tôi là một cựu học sinh trường Madison, và trước đó, tôi là một học sinh của Dowling, nơi tôi dậy học lần đầu tiên. Tôi luôn biết rằng tôi phải trả ơn cộng đồng này, do đó, tôi đi trở lại ngay đó khi tôi là giáo chức, bởi vì tôi biết ở đó có nhu cầu. Châm ngôn của tôi là tôi muốn làm cho đời sống của phụ huynh, học sinh, giáo chức, và ban quản trị tốt hơn mỗi ngày. Đó là điều tôi ở đây để thi hành.
Có những cao điểm nào trong 30 năm qua mà bà muốn chia sẻ không?
Tôi không bao giờ quên lần đầu tiên khi nhận tấm chi phiếu trả lương khi tôi là một giáo chức. Đồng lương lúc ấy không nhiều, nhưng đối với tôi, số tiền đó thật lớn. Một trong những cựu giáo chức của tôi bước vào phòng hôm ấy, và vỗ vai tôi rồi nói, “Nó sẽ tốt hơn.” Và tôi thầm nhủ, “Điều đó có nghĩa gì? Chi phiếu này thật lớn! Mình được trả lương cho những gì mình yêu thích!” Tôi rất phấn khởi.
Các tài trợ nào có ý nghĩa nhất đối với bà?
Đầu tiên là chương trình “21st Century Community Learning Center”, chính yếu là vì tôi là một điều hợp viên chương trình này trong vài năm và tôi “có nó” khi cần để hỗ trợ thêm cho trẻ em. Tài trợ này giúp các em biết được nhiều điều mà có lẽ các em không có cơ hội để cảm nghiệm, nhất là các học sinh nghèo. Với tư cách khu học chánh, chúng tôi đã thắng được bảy trong tám chu kỳ cấp phát. Các chu kỳ ba đến tám được tôi sáng tác ra khi tôi ở đây.
Tài trợ thứ hai tôi thích là thắng được trợ cấp Smaller Learning Communities. Mục đích của tài trợ này là để cá biệt hóa việc học của trẻ em bằng cách đưa các em vào những học viện mà nó cho phép em được biết đến bởi một nhóm giáo chức và những người khác, họ chăm sóc các em. Chúng tôi cũng thắng được một vài tài trợ này. Tài trợ này rất giống như khởi xướng Linked Learning mà khu học chánh sẽ đưa ra trong thời gian gần. Chúng tôi rất phấn khởi về sinh hoạt này mà trong đó nó liên kết các khả năng chuẩn bị đại học với các ngành nghề mà sau này các em sẽ có.
Viễn ảnh của bà là gì?
Ngay bây giờ, tôi đang trong chương trình tiến sĩ tại Đại Học Texas A&M, theo đuổi một bằng cấp về quản trị giáo dục. Tôi rất thích về trình độ của học sinh Mỹ gốc Phi Châu và các học sinh da mầu. Tôi muốn tìm xem có sự nghiên cứu gì để tôi có thể giúp giải quyết. Tôi chưa muốn nghỉ hưu.