Category Archives: Tin Học Đường

Học sinh lớp 12 trường Wisdom đưa ra một cao điểm vào ngày tốt nghiệp

Làm cuốn niên giám thì không phải là việc dễ dàng.

Nhưng với Leslee Cruz—một học sinh lớp 12 trường Wisdom High School và biên tập viên cuốn niêm giám của trường—niên giám 2020-2021 thì khó hơn bao giờ hết.

Ghi chép lại một niên khoá với các nụ cười sau khẩu trang, khoảng cách sáu bước, học ảo, và mọi sự gián đoạn khác thì niên khoá này có một công việc độc đáo – và khó khăn – để đảm trách.

“Với cuốn niên giám này, có nhiều khó khăn để kiểm soát bởi vì em là người lãnh đạo và phải nói mọi người tiếp tục như thế nào. Chắc chắc có những lúc ngột ngại khi tất cả những gì em có là máy điện toán và căn phòng,” em nói. “Nhưng điều đó tốt bởi vì nó giúp em tập trong vào học đường.”

Cruz nói rằng lúc đầu thật “khó để thích nghi” với học ảo, nhưng em “quen dần” và hoàn tất thời gian trong HISD một cách mạnh mẽ. Vào thứ Sáu, em bước ngang khán đài trong lễ tốt nghiệp trường Wisdom High School, đứng hạng ba trong lớp.

“Em từng chuẩn bị để tốt nghiệp và lên đại học từ khi mới vào trường này,” em nói. “Em biết điều đó sẽ giúp em tấn tới trong cuộc đời, và cũng giúp gia đình em tiến lên.”

Cruz, một công dân Hoa Kỳ thế hệ đầu tiên, là một sản phẩm của HISD, theo học các trường Stevens Elementary, Pilgrim Academy, và Wisdom High School.

Em làm việc vất vả – con của một người mẹ cô độc, phải chăm sóc các em khác – được vinh dự bởi không ai khác hơn là Tổng Giám Đốc Lâm Thời Ts. Grenita Lathan, là người đã trao cho Cruz một trong các học bổng “Superintendent Scholarships” trị giá $2,500.

“Được nhận biết về mọi công việc đó – nhất là khi em chỉ có một mình và là một loại khó khăn – khi ai đó ở ngoài nói khen ngợi em, đó là một giây phút đáng nhớ,” em nói. Cruz dự định dùng số tiền này để theo học trường Trinity University ở San Antonio, môn chính về tâm lý học.

“Em để ý rất nhiều đến các lối cư xử của các bạn chung quanh em,” Cruz nói. “Em thấy mọi học sinh có thể đến từ các nền tảng tương tự – thế hệ thứ nhất, cha mẹ nghiêm ngặt – nhưng kết cuộc tất cả đều khác nhau. Và em nghĩ điều đó rất thú vị.”

Thành lập cuốn niên giám trường Wisdom High School, ghi lại một trong những năm khó khăn nhất cho trường, thì không dễ – như toàn thể bốn năm qua. Nhưng với em Cruz, những trở ngại đó lại làm cho lễ tốt nghiệp trở nên một thành quả quan trọng.

“Em thực sự vui mừng rằng em đã có được cảm nghiệm này, thật bất thường,” em nói. “Năm lớp chín, chúng em bị bão Harvey và năm nay chúng em có COVID. Tuy đó không phải là điều thông thường trong đời sống trung học, nó vẫn là một cảm nghiệm em thực sự cảm kích.”

Học sinh trường Baker Montessori dùng khu vườn để học hỏi về khoa học

Vào những cuối tuần nắng đẹp, phụ huynh và học sinh đến khu vườn trường Baker Montessori để mang găng tay và cầm cái cào, cái bay để nhổ cỏ dại và dọn lá từ mảnh đất có mùi thơm.

Các học sinh trường Baker — trước đây được gọi là Wilson Montessori School — đang học cách trồng những cây hoa có mùi thơm và nghiên cứu cách sử dụng. Một khi hoa nở, học sinh sẽ cắt một số cành và pha dầu vào hoặc phơi khô để làm hương liệu hay trà.

“Chúng tôi xếp đặt ngày làm việc để chuẩn bị đất và làm một vòng xoắn dược thảo,” phụ giáo Simone Roemhild nói.

Làm vườn là một phương pháp học hỏi được bắt đầu 10 năm trước đây khi tổ chức phụ huynh-giáo chức hợp tác với Urban Harvest để bắt đầu đồ án “seed-to-plate” (hạt giống đến thức ăn).

Ảnh hưởng giáo dục được tiến triển năm 2019, sau khi việc xây cất và tân trang trường được hoàn tất. Là một phần của chương trình Bông Phiếu 2012, trường mới có thêm một nhánh ba tầng lầu, cũng như chỗ học chung, phòng thể dục, thư viện hai tầng, các cửa sổ lớn và các khu vực được nới rộng được thiết kế để hỗ trợ các cây ăn trái, khu làm vườn, và một khu nuôi gà.

Bây giờ là một phần cố định của trường, các học sinh lớp bốn, năm và sáu thường hăng hái mong được giới thiệu khu vườn này cho các học sinh trẻ hơn, trong ý niệm lớp đa dạng, nó cho phép học sinh dìu dắt lẫn nhau.

Trở lại khu vườn này, các học sinh thảo luận về các chu kỳ của các củ cải, dưa leo, và các cây lá xanh. Một số khác khúc khích cười và nheo mắt khi chúng nhặt lên hộp sữa ủ phân có mùi khó chịu trong chu kỳ phân hủy.

Với các vòi nước, các học sinh lớn tưới nước các vùng trồng cây khi chúng trò chuyện với các giáo chức về cách phát triển của một số rau nào đó khi được trồng ở cùng một chỗ – một kỹ thuật được gọi là trồng chung.

“Cây đậu leo lên cây bắp, và cây bí đao như để bảo vệ đất khỏi bị côn trùng,” bà Roemhild nói với học sinh. “Thổ dân ở Hoa Kỳ thực hành việc này trong nhiều thế hệ.”

Cũng có những đồ án trồng trọt bao gồm những học sinh đang học ở nhà.

“Các học sinh học ảo vừa mới tham dự các sinh hoạt trồng trọt bằng cách gây giống ‘microgreen’ ở nhà,” Hiệu Trưởng Shameika Sykes-Salvador nói. “Các cây của chúng cùng với những cây của các học sinh diện đối diện nằm trong sinh hoạt bán cây của trường.”

Bà nói, số tiền bán được gần $800 sẽ trực tiếp có lợi cho khu vườn, để bảo trì, và các khóa học chuẩn bị đất.

Dù học ở nhà hay ở trường, mọi khía cạnh của khu vườn và chu kỳ sự sống khuyến khích học hành.

“Nếu chúng tôi khám phá thấy nấm mọc lên hoặc những côn trùng lạ trên các cây, sự hăng hái học hỏi của học sinh thường mở đầu một cuộc thảo luận,” bà Roemhild nói.

Đồ án nuôi gà trường Baker Montessori School lên tiếng gáy

Khi học sinh và nhân viên đến trường mỗi sáng tại trường Baker Montessori School, họ được phấn khởi chào đón bởi một đàn gà cục tác.

Các con gà mái gục gặc cái đầu, nhẹ nhè kêu khi chúng bước quanh đàn gà con đang chạy nhảy một cách an toàn trong nơi gần phòng tập thể dục. Một số bắt đầu kêu quác quác, đẻ trứng hàng ngày trong nơi làm tổ.

Chúng núng nính đi về phía cổng và nhìn vào sân trường nơi một nhóm học sinh của trường Baker — trước đây là trường Wilson Montessori School — đến thăm.

“Quan sát và chăm sóc một đàn gà là một cách rất tốt để học sinh học hỏi,” Hiệu Trưởng Shameika Sykes-Salvador nói. “Điều này cho phép các em học hỏi về sinh học, lòng thương súc vật, khoa thực phẩm và những lối sống bền vững.”

Đàn gà đầu tiên này làm tổ trong trường tám năm qua nhờ một sự tặng dữ tiên khởi từ trường và tổ chức phụ huynh-giáo chức. Các giáo chức mau chóng bắt đầu dùng các con gà mái để đem những bài học trong lớp vào đời sống.

Lúc đầu, các gia súc này không phải là hàng xóm tốt lành.

“Khi một con gà trống cất tiếng gáy cho cả đàn, đó là một âm thanh rất thích. Nhưng vào cuối tuần khi hàng xóm còn ngủ thì không được như thế,” phụ giáo Nichole Campbell nói, khi nhận xét rằng các học sinh tìm được một chỗ tốt cho các con gà trống nhỏ, điều đó cho phép học sinh chú ý đến các con gà mái.

Ảnh hưởng giáo dục của chim muông được tiến bộ năm 2019, sau khi việc xây cất và tân trang trường được hoàn tất. Là một phần của chương trình Bông Phiếu 2012, trường mới có thêm một nhánh ba tầng lầu, cũng như chỗ học chung, phòng thể dục, thư viện hai tầng, các cửa sổ lớn và các khu vực được nới rộng được thiết kế để hỗ trợ các cây ăn trái, khu làm vườn, và một khu nuôi gà.

Với các tên giống “Barred Plymouth Rock”, “Sapphire Olive” và “Blue Orpington”, các học sinh quyết định đặt tên khác thường cho các con gà, tỉ như Zero, Crouton, và Maria Montessori. Tuy chúng không phải là các con thú nuôi trong nhà, đàn gà này cung cấp sự hỗ trợ xã hội-cảm xúc hàng ngày trong thời gian cho ăn và kêu gù gù khi được nhẹ nhàng cầm lên.

Faustine Llorca, một học sinh lớp năm từng làm việc với đàn gà này trong ba năm, đã thuyết phục cha mẹ đem về nhà một con gà con.

“Em nhận nuôi con Daffodil, và nó sống ở sau vườn nhà em,” Llorca nói. “Thích lắm!”

Các phụ giáo tại các trường Madison HS, Ross ES được vinh danh

Miguel Garcia nghĩ rằng ông gặp khó khăn.

Khi nghe tên của ông qua hệ thống phóng thanh của trường trung học Madison vào sáng thứ Năm, theo sau là lời “vui lòng đến văn phòng chính ngay lập tức,” ông Garcia nghĩ đến điều tệ hại nhất.

Nhưng lý do thực sự đằng sau lời thông báo ấy là ông được chọn làm “Achieve 180 Dedicated Associate Teacher of the Month” (phụ giáo tận tụy của tháng) cho tháng Năm.

“Nó nghe có vẻ trầm trọng quá, và tôi nghĩ, ‘Không biết tôi đã làm gì,’” ông Garcia nói. “Nhưng đó là một vinh dự, và tôi rất biết ơn khi trở nên một phần tử của trường trung học Madison đây.”

Ông Garcia từng là một “Dedicated Associate Teacher” tại trường Madison trong hai năm, và Hiệu Trưởng Carlotta Brown nói tận tụy với trường này trong nhiều cách chứ không phải một.

“Chúng tôi không nghĩ về ông như một người thay thế, chúng tôi nghĩ về ông như một giáo chức trong trường này,” bà Brown nói. “Ông làm bất cứ gì được yêu cầu. Ông tình nguyện, ông thực sự chú trọng, ông làm việc với ban nhạc, ông làm việc với học sinh. Chúng tôi yêu quý ông.”

Vào sáng sớm hôm đó tại trường Tiểu Học Ross, bà Larita Johnson bị ngạc nhiên khi là “Associate Teacher of the Month” (phụ giáo của tháng) cho tháng Năm. Người giáo chức hồi hưu này đã làm việc trong các lớp 32 năm, nhiều năm ở trường Tiểu Học Ross, trước khi là một Phụ Giáo. Bây giờ, theo Hiệu Trưởng Treasure West, bà là một thành phần sinh động của trường.

“[học sinh] yêu mến khi có bà và chúng tôi yêu quý bà,” ông West nói. “Nền giáo hóa của trường chúng tôi sẽ không được như vậy nếu không có bà. Bất kể được giao cho việc gì, bà giải quyết từng việc với sự thanh nhã.”

Được nổi tiếng là “cho đi 100 phần tram” trong mọi thứ bà làm, bà Johnson từng dạy nhiều thế hệ học sinh ở trường Ross. Nhiều học sinh hôm nay là con cái của những người mà bà từng dạy họ trong quá khứ. Về phần bà, bà Johnson chỉ thấy cảm kích là một phần tử của trường Ross Elementary.

“Tôi chỉ quá xúc động và rất ngạc nhiên,” bà nói. “Tôi sẽ trân quý điều này mãi mãi.”

Các Y Tá của Tháng được vinh danh tại các trường Sterling HS và Southmayd ES

Khi tiếng trống rung chuyển các bức tường trong hành lang trường Sterling Aviation High School, Y Tá Veronica Myers biết ngay rằng đó không phải là một buổi sáng bình thường

Khi bà được hoan hô bởi nhóm vận động viên của trường, bà Myers bị ngạc nhiên với giải “Secondary Nurse of the Month” (Y Tá Trung Học của Tháng) cho tháng Năm. Với hơn 50 người đề cử bà từ ban giảng huấn và nhân viên trường Sterling, bà Myers là một đề cử viên sáng giá cho vinh dự này.

Hiệu trưởng Sabrina Cuby-King đã ca ngợi công việc của bà Myers trong trường này.

“Y Tá Myers vượt quá sự mong đợi,” bà nói. “Bà thi hành công việc phi thường cho các học sinh. Tôi không thể nói hết về công việc bà làm.”

Với bà Myers, lý do bà đến làm việc hàng ngày thì đơn giản.

“Đó là cho các trẻ em, đó là cho cộng đồng này, cho những người tôi làm việc với họ,” bà Myers nói. “Họ giúp tôi bước đi hàng ngày.”

Tại trường tiểu học Southmayd, một sự ngạc nhiên tương tự đang chờ đợi Y Tá Kelley Curry trong thư viện ngập nắng của trường. Ở đó, bà được vinh dự là “Elementary Nurse of the Month” (Y Tá Tiểu Học của Tháng).

Một đạo binh học sinh của trường đang chờ đợi để cổ vũ bà. Như Hiệu Trưởng Sandra Cisneros nói rõ, trường Southmayd là một trường nhỏ với tài trợ giới hạn và hơn 90% học sinh thì bất lợi về kinh tế. Là y tá của trường, bà Curry tìm đến các hợp tác viên cộng đồng để có thể cung cấp các dịch vụ liên quan đến cảm xúc xã hội và sức khỏe cho các gia đình mà ít tốn kém.

“Vì lý do đó, toàn thể cộng đồng chúng tôi tôn trọng và quý mến sự tận tụy của bà dành cho học sinh,” bà Cisneros nói. “Qua cơn đại dịch, bà là người tiên phong mau chóng giải quyết vấn đề và giữ mọi người được an toàn. Trong khi chức vụ của bà thì nhiều căng thẳng, bà không bao giờ mất bình tĩnh và phong thái chăm sóc.”

Bà Curry được đề cả ngay cả bởi các y tá đồng nghiệp tại các trường khác.

“Đây là năm đầu tiên tôi làm y tá ở trường, và trong một năm với nhiều cảnh huống chưa từng có, nó đầy những chuyển đổi mong manh và những trở ngại trên đường,” bà Jenny Schwartz, y tá tại trường tiểu học kế cận Brookline, nói. “[Bà] từng là một nguồn năng đáng kinh ngạc, một người dìu dắt, người bạn và đồng minh của tôi.”

Bà Curry khởi đầu sự nghiệp trong một bệnh viện nhưng sau đó trở thành một y tá ở trường để “đi sâu hơn vào cộng đồng này.” Kể từ đó bà ở với trường tiểu học Southmayd. “Trường Southmayd chào đón tôi với đôi tay rộng mở và tôi rất cảm kích,” bà Curry nói. “Tôi yêu quý từng giây phút ở đây.”

Giáo chức trường Lockhart ES thắng giải “Red Apple Teacher of the Year”

Đừng bao giờ coi thường ảnh hưởng của giáo chức lớp ba của quý vị.

Với bà Charlenette Jones, cô giáo lớp ba của bà có thể là người trách nhiệm về bộ bàn ghế mới trị giá $10,000 mà bà sẽ nhận được.

Bà Jones, chính bà là một giáo chức lớp ba tại trường Tiểu Học Lockhart, vào hôm thứ Ba được chọn là “Ashley Home Store Red Apple Teacher of the Year” (giáo chức của năm). Bà bị ngạc nhiên vào sáng thứ Ba trên chương trình Great Day Houston của đài KHOU. Cùng với vinh dự này, bà sẽ nhận được $10,000 để mua sắm tại tiệm Ashley Home Store.

Và đó là nhờ một giáo chức từ xưa trong khu xóm Oak Cliff ở Dallas là người đã khởi sự tất cả cho bà.

“Tôi được sinh ra với mọi khó khăn chồng chất. Và tôi quyết định đánh bại các trở ngại khó,” bà Jones nói. “Chính cô giáo lớp ba của tôi – cô Evelyn Foreman—là người đã nói với tôi là phải vươn lên. Và tôi chỉ tiếp tục cố gắng và thi hành điều đó. Cho cô giáo ấy.”

Bà Jones từng là một giáo chức trong mười bốn năm, phần nhiều là ở trường Tiểu Học Lockhart trong Khu Ba. Hiệu trưởng của trường đó, bà Cameshia Emerson, nói rằng sự say mê và tận tụy mà bà Jones dành cho học sinh thì được nhận thấy ngay lập tức khi gặp bà này.

“Bà ta dồn mọi nỗ lực cho học sinh hàng ngày,” bà Emerson nói. “Hàng ngày bà đến trường với một tinh thần cao độ. Bà yêu quý trẻ em và hiển nhiên các em cũng yêu mến bà.”

Các học sinh của bà cũng ở trong màn hình với bà Jones khi bà bị ngạc nhiên trên truyền hình sống động, chúng cầm các bảng hiệu hỗ trợ giáo chức của mình. Sau khi biết tin về sự thắng giải này, bà Jones dành thời giờ để chụp hình với từng học sinh.

Bà nói rằng lời khuyên của giáo chức lớp ba của bà – hãy vươn cao – đã thay đổi đời bà, và bà hy vọng điều đó cũng sẽ thay đổi học sinh của bà tại trường Tiểu Học Lockhart.

“Tôi biết khi đến trường thì thế nào và tôi tự hỏi tại sao – tại sao không ai muốn yêu thương bạn hoặc tại sao không ai muốn ở đó vì bạn,” bà Jones nói. “Hãy bay lên mặt trăng và nếu bạn hụt hẫng, bạn sẽ đáp xuống các ngôi sao. Tôi biết đó là một sáo ngữ, nhưng nó rất đúng. Hãy đổ xăng vào hỏa tiễn và phóng đi. Và nếu không trúng đích, bạn vẫn sẽ nằm trong những gì vĩ đại.”

Trường Bellaire HS tạm biệt cơ sở biểu tượng

Vào hôm thứ Bảy trường Trung Học Bellaire tràn ngập sự phấn khởi khi các cựu học sinh – một số chưa từng bước vào các hành lang trong hơn 60 năm – để tham gia với các học sinh hiện thời nói lời tạm biệt với ngôi trường thân yêu của họ.

Với việc phá hủy trường được dự định vào hè này, các cựu học sinh từ khắp nơi về tham dự “Final Building Walk Through”, được đồng tổ chức bởi hội “Bellaire Parent-Teacher” (phụ huynh-giáo chức) và “Alumni and Friends of Bellaire High School” (cựu học sinh và thân hữu trường Bellaire).

“Thật buồn khi thấy trường không còn nữa,” học sinh lớp 2021 là David Yang nói. “Thời trung học của em thì ở đây. Em sẽ nhớ những lần gặp gỡ bạn bè ở nhánh khoa học.”

Trường ở đường Maple đang được xây lại theo chương trình Bông Phiếu 2012 của học khu, mà nó đòi hỏi sự tân trang hay xây lại 40 trường, gồm 29 trường trung học II cấp. Giai đoạn một gồm các nhánh học thuật, nghệ thuật, và thể dục, sẽ mở cửa cho học sinh vào mùa thu này.

Giai đoạn hai đòi hỏi cơ sở nguyên thủy phải bị hủy bỏ để có chỗ cho sân vận động với các thảm cỏ giả và một đường chạy bộ mới, nhánh hành chánh, và một khu đậu xe 700 chỗ, bốn tầng.

“Đây là cách chúng tôi nói lời giã biệt,” Hiệu Trưởng Michael McDonough nói, khi nhìn nhận các gia đình đa thế hệ đã theo học trường này.

Hơn 1,000 người đi thăm cơ sở cũ, họ dừng chân để hồi tưởng, chụp hình tủ đựng các huy chương, và khắc chữ và ký tên trên các bức tường sẽ bị phá hủy.

Một số tụ tập trong nhà ăn là nơi họ có thể mua đồng phục trắng và đỏ của trường. Những người khác lang thang trong sân, dừng chân để chụp hình với hàng chữ thật lớn mầu đỏ “BHS.”

“Tôi thực sự vui thích thời gian ở đây,” Leslie Crossman nói, ông là cựu học sinh lớp 1982 và chủ tịch của hội “Alumni and Friends of Bellaire High School”. “Hai con của tôi tốt nghiệp ở đây năm 2019 và tôi có một đứa khác tốt nghiệp năm nay.”

Crossman nói, ông và những người khác lúc đầu muốn giữ lại cơ sở này như một địa danh cộng đồng, nhưng bây giờ ông chào đón một cơ sở hữu hiệu hơn.

“Tôi nhớ những lần ngồi trong nhà ăn để làm bài,” cựu học sinh lớp 1960 là Jeffry Lewis vừa nói vừa cười. “Nó không thay đổi chút nào – đã đến lúc cho một cái mới.”

Giai đoạn hai và sau cùng của trường Bellaire được dự định chấm dứt vào cuối năm 2022. Khi trường sau cùng đang xây cất theo phạm vi công việc nguyên thủy, sự hoàn tất này sẽ đưa chương trình bông phiếu lịch sử $2 tỉ đến một kết thúc.

Trong khi nhiều cựu học sinh phấn khởi về trường mới, họ mau chóng nhận ra rằng chính người dân – không phải cơ sở – làm cho trường Bellaire trở nên rất đặc biệt.

“Bây giờ tôi làm chủ một căn nhà trong vùng lân cận,” cựu học sinh lớp 1992 là Jennifer Rose nói, khi bà rảo bước trong sân trường. “Đây là nơi tôi bắt đầu làm bạn với các nữ học sinh khác, là những người mà tôi vẫn còn liên lạc cho đến ngày nay.” Hãy theo @Build_HISD trên Twitter để biết những cập nhật mới nhất về Chương trình Bông Phiếu 2012 và việc xây cất trường trên toàn học khu.

Học sinh trường Tiểu Học Mitchell vui thích với liên hoan khánh thành ảo

Một tấm thảm đỏ được trang hoàng với các ngôi sao vàng và ở bên cạnh là các hộp lớn tràn đầy các bong bóng mầu trắng và vàng đựng bắp rang để giúp dàn dựng thành một sân khấu cho sự cử hành tại trường Tiểu Học Mitchell.

Các học sinh hăng hái nhặt lấy các gói bắp rang và tụ tập trong lớp để nhìn xem cuộc liên hoan, chúng lớn tiếng đếm ngược từng giây phút cho đến khi chính thức khai mạc trường mới một cách ảo.

“Em sẽ chia sẻ đoạn video này với mọi người em biết ở Texas,” học sinh lớp ba chín tuổi là Jonathan Kelly reo hò khi biến cố được mở đầu trên màn ảnh lớn ở trước lớp của em.

Trường Mitchell là một trong bốn trường tiểu học HISD được xây lại sau khi bị thiệt hại nặng nề bởi bão Harvey. Các học sinh và nhân viên được dời chỗ trong thời gian xây cất.

Trường này đã mở cửa cho học sinh vào tháng Mười vừa qua khi HISD trở lại việc giảng dạy diện đối diện. Đồ án rộng 91,300-bộ-vuông, hai tầng với các đặc điểm là những chỗ thoáng rộng, mầu sắc rực rỡ, đầy ánh sáng thiên nhiên, và những khu vực học hành được nới rộng.

“Chúng tôi chờ đợi từ lâu để ăn mừng toàn thể cộng đồng,” Hiệu Trưởng Elizbeth Castillo-Guajardo nói, khi nhận xét rằng các phụ huynh nóng lòng được thấy ngôi trường mới. “Thành phần nhân sự của tôi xúc động khi trang hoàng trường cho các giáo chức và học sinh cho biến cố đặc biệt này.”

Trường phong phú ấn phẩm này có một thư viện rộng mở với các cuốn sách trải ra khắp trường. Xuất hiện trên màn ảnh video, học sinh lớp mẫu giáo Dylan Palomares trình bày các ngóc ngách mà học sinh có thể ngồi học.

Các học sinh lớp ba— Kaden Brown, Eden Thornton, và Sofia Arias — cũng được thấy trong video này, chúng nhấn mạnh đến các cầu thang, các bích họa, và lớp nghệ thuật của trường. Cả ba cùng nhau xem phần phát hình ở trong lớp.

“Kaden, Sofia, và Eden là các đại diện tốt đẹp của trường và giá trị học hành,” Katie Crimando nói, bà là giáo chức lớp ba. “Đồ án này sẽ nâng cao tinh thần cộng đồng của chúng tôi.”

Avery Giwa, một học sinh lớp bốn trường Mitchell làm người điều khiển chương trình, cũng dừng chân tại lớp của bà Crimando để xem phần phát hình. Em học sinh 10 tuổi đứng bên cạnh hiệu trưởng, có vẻ bồn chồn lo lắng khi chương trình được chiếu lên.

“Em phấn khởi nói với mẹ là em có mặt trong video,” em nói sau phần ra mắt. “Em cảm thấy vui về toàn thể đồ án này.”

Đó là một tâm tình được chia sẻ bởi hầu hết chúng bạn của em. Sau buổi ra mắt, học sinh Erik Villeda tám tuổi có lời chúc mừng nồng nhiệt.

“Em nghĩ mọi sự rất tốt đẹp!” Erik nói.

Hãy xem buổi lễ khánh thành ảo trường Mitchel ES. Về thông tin xây cất mới nhất, hãy theo @HISD_Build on Twitter.

Trường Ortiz MS tán dương di sản, sự đa dạng với chương trình “mariachi”

Khung cảnh trên sân khấu trường Trung Học Ortiz vào một buổi sáng ẩm ướt tháng Năm thì quen thuộc với nhiều người ở Houston.

Các nhạc công mặc quần có các đường thêu, nón rộng vành, và cà vạt mầu sắc, họ chơi các nhạc cụ như vĩ cầm, ghi ta, kèn, và các nhạc cụ khác trong một kiểu được nhận thấy ngay là nhạc “mariachi”.

Nhưng điều làm cho nhóm này nổi bật là các nhạc công đều dưới 14 tuổi.

“Nó làm em cảm thấy sinh động,” học sinh lớp sáu Joshua Campos nói. “Khi em chơi nhạc, những vấn đề của em biến mất. Em chỉ nghĩ về âm nhạc.”

Trường Ortiz Middle School—tọa lạc trong khu Glenbrook Valley, dưới bóng các chiếc máy bay lên xuống ở phi trường Hobby gần đó—bốn năm trước đây được chọn là một trường magnet về nghệ thuật trình diễn và thưởng lãm.

Chương trình này tại trường Ortiz chỉ là một trong mười chương trình trên toàn Khu Học Chánh Houston, trải dài từ các trường tiểu học, trung học I cấp, và trung học II cấp.

Nhạc Mariachi là một loại nhạc bám rễ sâu trong văn hóa Mễ Tây Cơ, có từ nhiều thế kỷ trước. Chương trình này tại trường Ortiz được khởi sự để giúp học sinh yêu quý tính cách đa dạng của trường và chính Houston, và để cung cấp cho học sinh cơ hội học hỏi về nhạc cổ truyền và lịch sử cũng như ý nghĩa đằng sau các bài nhạc.

Nhưng nó không chỉ có âm nhạc.

“Nó đem cho các em nhiều cơ hội để diễn cảm,” Tina Garcia nói, bà là điều hợp viên chương trình “International Baccalaureate”. “Nó đem cho học sinh một nền tảng thật tốt về hoạt động toàn đội và diễn cảm và tự chấp nhận. Các em thay đổi.”

Đối với nhiều học sinh, mariachi cũng có tính cá biệt. Miguel Castano-Perez một học sinh lớp bẩy chơi ghi ta và kèn, em chỉ mới chơi nhạc có ba tháng. Nhưng âm nhạc ăn sâu trong lịch sử của gia đình em.

“Em trong chương trình mariachi bởi vì ông nội em là một mariachi,” em nói. “Em học từ ông em trước khi ông từ trần, và em chỉ muốn giống ông của em.”

Giám đốc chương trình nhạc, Angel Hernandez, có gần hai thập niên kinh nghiệm về mariachi. Lớn lên ở Cuba, anh trở nên quen thuộc với âm nhạc khi di chuyển sang Châu Mỹ La Tinh. Sau khi đến Houston, anh biết anh muốn dạy cho thế hệ kế tiếp về giá trị của âm nhạc.

“Có được một nhạc cụ trong tay thì rất tốt, từ một quan điểm về tâm lý, trong những năm luyện tập,” Hernandez nói. “Khi ai đó cầm một nhạc cụ, họ không thể cầm vũ khí.”

Tình trạng magnet của trường Ortiz đã “biến đổi môi trường này,” theo Garcia.

“Em thích ở đây sau khi tan học bởi vì khi em bước dọc các hàng lang, em nghe tiếng nhạc, em nghe các nhạc cụ được chơi, em thấy học sinh đang vẽ các bích họa, em nghe thấy những tiếng phát ra từ sân khấu,” em nói.

Trở về sân khấu, các học sinh trình diễn một hỗn hợp các bài mariachi truyền thống. Tinh thần đồng đội được thấy hiển nhiên trong lúc tạm nghỉ, hai em chơi kèn cùng châu đầu lại để tìm hiểu phần khó khăn của bản nhạc.

Nhìn thấy sinh hoạt toàn đội là một điều phổ thông cho anh Hernandez.  “Chơi nhạc tạo ra những cảm giác cao quý,” anh nói. “Đó là một công việc tập thể, bởi vì đó là ý nghĩa của một mariachi, một nhóm. Một gia đình.”

“Scarborough Huskies” ghi dấu việc chính thức trở về với lễ khánh thành ảo và liên hoan ngắm nhìn

Mùi thơm bắp rang mới nấu và tiếng cổ vũ vang dội như sấm lấp đầy các hàng lang trường Tiểu Học Scarborough khi loa phát thanh nhắc nhở học sinh rằng chỉ còn “ba mươi giây là đến giờ trình diễn.”

“Em rất khích động!” một học sinh kêu lớn từ trong lớp.

“Việc này sẽ rất tuyệt vời!” một em khác hô hào.

Sự phấn khởi được nhắm đến lễ Khánh Thành Ảo trường Tiểu Học Scarborough, mà học sinh cũng như nhân viên đang cử hành trong các lớp với liên hoan ngắm nhìn.

Trường Scarborough là một trong bốn trường tiểu học HISD – kể cả Mitchell, Kolter, và Braeburn — phải xây lại sau những thiệt hại vì bão Harvey.

Tuy trường mới đã mở cửa cho học sinh vào mùa thu 2020, Hiệu Trưởng Miriam Medina của trường Scarborough nói một buổi lễ khánh thành ảo ghi dấu việc chính thức trở lại của họ.

“Với chúng tôi đó là một dấu hiệu rằng chúng tôi đã sống còn, và trường Scarborough thì vững mạnh,” bà Medina nói. “Các ‘Huskies’ sẽ vẫn tiếp tục.”

Cơ sở hai tầng, 91,300-bộ-vuông với các đặc điểm là chỗ thoáng rộng, mầu sắc rực rỡ, ngập tràn ánh sáng trời, và những chỗ học mở rộng trong suốt cơ sở để học sinh hợp tác.

Các đặc điểm khác gồm các cầu thang học hành là nơi học sinh tham dự các lớp thư viện, đọc “nook”, và các lớp được trang bị với kỹ thuật hiện đại “smartboard”.

Lễ khánh thành ảo thì cay đắng cho học sinh. Học sinh lớp ba Camila Reyes dàn dụa nước mắt khi theo dõi sinh hoạt ảo này.

“Khi còn bé, em rất phấn khởi đến trường. Em có nhiều bạn mới, nhưng rồi mọi sự đã xảy ra,” Reyes nói về trường cũ. “Em cảm thấy sung sướng khi trở về trường.”

Học sinh lớp năm Adam Medina, em đại diện Scarborough là người điều khiển chương trình, nói rằng em rất hãnh diện để được bao gồm trong đồ án này và hy vọng rằng em sẽ làm gia đình em hãnh diện.

“Em đến từ một hàng dài các Huskie,” Medina nói. “Nó làm em vui vì biết rằng em đang tiếp tục di sản này.”

Hãy theo dõi lễ khánh thành Scarborough ảo. Về tin tức xây cất mới nhất hãy theo @HISD_Build trênTwitter.